LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 392

Nghĩa là được về nhà. Chung quanh không còn kẻ thù nữa. Nhưng thiếu

ăn lâu quá, hắn gần kiệt lực.

Viên cảnh sát trưởng thông báo cho cấp trên, nhường phòng mình cho

Boris ở, cung phụng đầy đủ thức ăn thức mặc cho Boris, gọi bác sĩ săn sóc
sức khỏe. Nhưng Boris chỉ cần ăn uống và ngủ mà thôi. Hắn hơi sốt và cảm
thấy kiệt lực.

Cảnh sát trưởng ở Molda là một người Nga còn trẻ. Anh ta rất sung

sướng là Boris đến đây, vì khó mà làm thân với một người quan trọng như
Boris. Anh ta thừa biết là nhờ Boris, địa vị anh ta có thể thay đổi, nên anh ta
lại càng săn sóc cho Boris hơn. Ngày hôm sau, lúc Boris chưa ngủ dậy, anh
ta đã lên tỉnh nhận lệnh cấp trên. Viên giám đốc cảnh sát địa phương đã cho
Bucarest biết tin về Boris. Kết quả vài giờ sau là Bucarest không cho máy
bay hay xe hồng thập tự để mang Boris đi. Và có lệnh: «Bộ chỉ huy đã ra
lệnh lập thủ tục thường lệ để nhận diện người tự cho là Boris Bodnariuk.
Anh cứ dùng biện pháp thông thường, lệnh cấp trên đấy».

Viên cảnh sát ở Molda hỏi lại:

- Đồng chí cho là hắn không phải Boris Bodnariuk?

- Anh được lệnh là phải truy ra tên thật của hắn và làm bản tường trình

hằng tháng. Thế thôi. Tôi không muốn bình luận gì thêm nữa, nhưng nếu đã
là lệnh trên thì có nghĩa là thằng đó không có liên quan gì đến cái tên Boris
Bodnariuk cả, hắn là một tên lừa bịp.

Viên cảnh sát trưởng trở về sở, mặt hầm hầm giận dữ. Dù Boris còn ngủ,

anh ta cũng gọi lên hỏi cung.

Boris bây giờ đã mặc áo mới, cạo râu, tắm rửa sạch sẽ, mặt mày tươi

tỉnh sau một giấc ngủ ngon lành. Từ khi trốn khỏi bệnh viện người Mỹ,
chưa bao giờ Boris ngủ một đêm yên ổn như thế, nên hắn lấy lại sức khỏe
rất nhanh. Hắn mỉm cười định ngồi xuống ghế. Nhưng đã bị quát :

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.