LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 390

- Có thật là tôi đang ở Nam Mỹ không?

- Thật chứ, anh quên rồi sao?

Mắt Petrovici mở thật lớn, nhìn ra xa. Hình như ông ta đang mỉm cười.

Trước khi nghe câu trả lời, ông ta đã không còn nghe được nữa. Rudolf cầm
tay ông ta nói : «Du bist doch in America». Mắt Petrovici vẫn mở lớn.
Nhưng ông ta không nghe gì nữa. Ông ta bình thản nằm trong bóng đêm,
người ta đã mang ông ta xuống từ thập tự giá. Cuộc đóng đinh Petrovici đã
chấm dứt. Lý trí đã lùi vào đêm, trong nấm mồ, trong bóng đêm.

Rudolf vẫn nói: «Tu es en Amérique du Sud». Anh nghe chứ? «You are

now in America».

Nhưng Ante Petrovici không hiểu một thứ ngôn ngữ nào nữa cả. Cuộc

vật lộn với đời của ông ta đã kết thúc. Ông ta nhìn trong đêm, lý trí của ông
ta đã lùi vào bóng tối.

Rudolf gọi «Ante, mein Freund... my Friend, mon ami... amigo mio».

Nhưng Ante Petrovici không nghe nữa. Không bao giờ ông ta còn nghe

thấy gì nữa cả.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.