LỐI THOÁT CUỐI CÙNG - Trang 45

Eddy đứng bật dậy. Max vẫn tiếp tục:

- Những hý viện Do thái thường phải trả một số thuế phụ. Đó chỉ là

chuyện cũ. Trước kia có thể nộp thuế trể hay nhiều khi được miễn hẳn.
Nhưng bây giờ hoàn toàn khác. Bác được lệnh của bộ nội vụ phải trả thuế
trong 48 tiếng đồng hồ hai triệu lei hay là phải đóng cửa. Hoặc thế này hoặc
thế kia. Bác đành đóng cửa vậy. Vì chúng ta làm gì có nhiều tiền đến thế và
cũng không được triển hạn nữa.

Max Reingold đứng dậy và muốn đi:

- Không còn chi để phải bàn cãi nữa cả, nên bác cũng không ở lại đây

làm gì. Đã quá rõ ràng lắm rồi. Chiều nay con lại ăn cơm với bác. Rebecca
và Esther gởi lời chào con.

Esther là con của Max, Rebecca là vợ. Eddy thương họ lắm, nhưng bây

giờ nàng không thể nghĩ đến họ được nữa.

- Còn một giải pháp là phải tiếp tục trình diễn bằng tiếng Do thái.

Nhưng khốn nỗi, dù là gốc Do thái diễn viên của mình không hề biết tiếng
Do thái. Khán giả cũng thế. Cho nên phải đóng cửa.

Eddy cố giữ Max lại. Max hôn trán nàng và vẫn gọi nàng là Liebes

Kind, con thân yêu, như cha nàng từng gọi nàng như thế. Và ông ra về. Đến
trước cửa ông còn ngoảnh lại bảo:

- Eddy, có hai người khách muốn gặp con đấy.

Max để cửa mở cho hai người khách vào nhà

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.