LỜI THÚ NHẬN MUỘN MẰN - Trang 188

máy vô tuyến: Le Vigouroux gọi Bruno… Công việc tiến triển tuyệt vời.
Tôi có vài tổn thất, đã tới mục tiêu và vừa mới xoá sổ một khẩu đại liên.
Bruno gọi Le Vigouroux… Không có câu trả lời. Mấy giây sau, có tiếng
nói trong máy vô tuyến – Bruno, trung úy vừa chết vì một viên đạn trúng
vào đầu.

Một sĩ quan trẻ trong số biết bao sĩ quan khác biến mất với nụ cười trên

môi trong khi một vài các thủ trưởng lớn của chúng ta nằm ngủ trên những
chiếc giường đệm ở Hà Nội, và có thể, thậm chí chắc chắn đang làm tình.
De Wilde, “Francis của tôi”, vốn sùng đạo đến thế, vừa bị cụt một nửa bàn
tay. Được chuyển về chỗ đội phẫu lưu động, cậu ấy thôi không tham gia
chiến đấu nữa.

Tổng kết, vẫn là những bản tổng kết ấy… Với những phần thưởng dành

cho những người sống sót và trong trường hợp đặc biệt này, thậm chí,
không có lấy chiếc thập tự bằng gỗ cho những người chết. Chúng tôi có hai
mươi người chết, trong đó có hai sĩ quan, bảy chục bị thương, trong đó năm
sĩ quan, hai xe tăng trúng đạn Bazoka. Quân Việt đã nếm đòn nặng nề:
hàng trăm người chết, khoảng hơn năm trăm bị thương. Họ mất năm đại
bác 20 li, mười hai đại liên 12 li 7, hai Bazoka, mười bốn tiểu liên, một
trăm súng. Chúng tôi dẫn về được mười tù binh.

De Castries ôm hôn tôi lúc tôi trở về:

- Xin cảm ơn, cậu bé Bruno của tôi, chú lại đã làm tốt. Ở Hà Nội, Cogny

hẳn phải hết sức ngạc nhiên, ông ta vừa mới nói với các phóng viên của tờ
báo Match rằng, thế là hỏng hết. Riêng cá nhân tôi, tôi biết cái đó chỉ mới
là một ngọn lửa rơm, bởi lẽ những nỗ lực tương tự cần thiết được nghỉ
ngơi, một bước tái bổ sung những tổn thất của chúng ta. Gần một trăm
người bị loại khỏi chiến đấu trong đó có bẩy sĩ quan và tất cả số thương
binh ấy sẽ làm vướng bận bệnh viện của Grauwin đấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.