LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 121

trước thì quần áo rơi ra ngoài đã bị đốt cháy cả rồi mới phải."

Tôi nói: "Nếu do vòi rồng của đội cứu hỏa phun đổ tủ quần áo, trong

lúc cái tủ đổ xuống, quần áo bên trong rơi ra bên ngoài thì cửa tủ phải mở
ra mới đúng. Không thể có chuyện quần áo rơi ra ngoài trong lúc tủ đổ, rồi
sau khi cái tủ đổ hẳn xuống rồi, cửa tủ lại đóng lại như cũ. Cho dù có vừa
khéo như vậy đi nữa, cũng phải có ít nhiều quần áo bị mắc kẹt một phần ở
trong khe cửa chứ. Còn nữa, mọi người nhìn này, tủ quần áo chân sau dài
hơn chân trước nên đứng không vững. Bởi vậy, em đoán rằng, hung thủ đã
nôn nóng bới tung tủ quần áo, lôi quần áo ra khỏi tủ. Khi đóng cửa lại, do
động tác quá mạnh vì căng thẳng, đã đẩy chiếc tủ bật về phía sau, đập vào
tường, sinh ra phản lực khiến nó bật ngược trở lại, đổ nhào xuống đất, tạo
ra hiện tượng thế này."

Nói xong, tôi chỉ vào một vết va đập còn rất mới trên bức tường phía

sau tủ quần áo.

Mọi người gật gù.

Tôi nói tiếp: "Căn cứ theo hai điểm vừa nêu trên, kết hợp thời gian tử

vong đã suy đoán, chúng ta có thể phán đoán rằng sau khi hung thủ giết
chết nạn nhân, trong khoảng thời gian hơn nửa tiếng đồng hồ sau đó, hắn đã
lục lọi siêu thị để tìm kiếm tài sản, ít nhất cũng đã lục tung quầy thu ngân
và tủ quần áo. Mục đích của hung thủ có lẽ là cướp của."

"Cướp của thường không phải là người quen gây án, dù là người quen,

cũng hiếm khi là người thân thiết." Phân đội trưởng Hoàng nói. "Tuy nhiên,
trong vụ án này, có lẽ là người quen gây án."

"Không!" Tôi nói. "Giờ thì em cảm thấy chưa chắc đã là người quen

gây án, chí ít cũng không phải là người rất thân thiết."

"Nhưng sự thực là Du Uyển Đình đã cho phép hung thủ đi từ cửa

chính vào đến phòng mình." Phân đội trưởng Hoàng nói. "Nếu không phải

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.