LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 178

Cuối cùng thì trái tim tôi cũng đã trở về đúng chỗ, cứ cho chúng tôi

thời gian nghỉ ngơi thì khám nghiệm hiện trường có gì phải ngại?

"Vâng, bọn em về ngay đây. Ngày mai là hiện trường gì vậy, em và

Đại Bảo đi, đảm bảo sẽ hoàn thành nhiệm vụ." Tôi lấy lại bình tĩnh, đĩnh
đạc trả lời.

"Tai nạn giao thông." Sư phụ nói cụt lủn.

"Tai nạn giao thông? Tai nạn cũng cần tới chúng ta sao?" Tuy chúng

tôi thuộc bộ phận giám định vật chứng, nhưng kỹ thuật hình sự đa phần là
để phục vụ cho vụ án hình sự nên chúng tôi cũng thường tự coi mình là
cảnh sát hình sự, do đó lấy làm khó hiểu khi tai nạn giao thông cũng cần
đến chúng tôi.

"Sao? Có ý kiến gì? Chúng ta phục vụ cho toàn bộ ngành cảnh sát kia

mà. Giám định thương tật không liên quan tới trị an sao? Xét nghiệm chất
độc không liên quan tới phòng chống ma túy sao? Giám định giấy tờ không
liên quan tới điều tra tội phạm kinh tế sao?" Sư phụ tỏ ra bực bội trước suy
nghĩ thiển cận của tôi, tuôn ra một tràng giáo huấn.

"Vâng, em biết rồi, mai em sẽ đi." Đã vỗ ngực ra oai thì tôi cũng chỉ

còn biết hậm hực tuân mệnh.

Kết thúc cuộc gọi điện thoại, tôi lập tức hô hào mọi người thu dọn rồi

giải tán ra về. Lúc này, Đại Bảo đã say quắc cần câu, ngật ngưỡng bước ra
khỏi quán karaoke.

Trên xe taxi, các thành viên trong phòng đều tò mò hỏi tôi về vụ án

ngày mai.

"Tình hình cụ thể vẫn chưa rõ." Tôi nói. "Nghe sư phụ bảo, trên một

đoạn đường quốc lộ vắng vẻ ở huyện Đan Bắc xảy ra tai nạn giao thông,
một người tử vong."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.