LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 180

Đại Bảo lắc đầu: "Đây là vụ án đầu tiên sau khi anh trở thành nhân

viên chính thức của sở Công an tỉnh, không những nhất định phải đi, mà
còn nhất định phải thành công."

"Anh nhìn cái bộ dạng của anh kìa!" Tôi bật cười. "Tối qua còn chôm

cả micro của người ta nữa."

Đại Bảo lắc đầu cãi phăng: "Lúc ấy anh say quá rồi, em bốc phét thế

nào chẳng được."

"Có rất nhiều người làm chứng đấy nhé, anh định chối mà được à?"

Tôi phá lên cười.

Trêu chọc Đại Bảo suốt dọc đường đi, chúng tôi chẳng mấy chốc đã

tới thị trấn Đan Bắc. Đan Bắc là huyện trực thuộc thành phố Vân Thái, nằm
ở phía chính bắc của thành phố, là huyện nghèo cấp quốc gia. Xe chúng tôi
đi qua thị trấn, tiến vào vùng ngoại ô, thấy nhà cửa hai bên đường đều dột
nát cũ kỹ, chất lượng đường mỗi lúc một tệ. Xe xóc nảy suốt nửa tiếng
đồng hồ khiến Đại Bảo nôn thốc nôn tháo, cuối cùng cũng đỗ lại trên một
con đường đá trông khá đẹp. Phân đội trưởng Hoàng của công an huyện
Vân Thái đã đứng chờ sẵn ở bên vệ đường, thấy chúng tôi đến thì bước lại,
thân mật bắt tay từng người. Chúng tôi đã không gặp nhau kể từ sau vụ án
sát hại cô chủ siêu thị.

"Phân đội trưởng cũng đến cơ à. Vụ án gì mà nghiêm trọng thế?" Tôi

hỏi.

"Chiều qua, người ta phát hiện thấy xác một bé gái trên con đường

này, bác sĩ pháp y của Công an huyện phán đoán sơ bộ là tử vong do tai nạn
giao thông." Phân đội trưởng Hoàng nói. "Tuy nhiên, phía cảnh sát giao
thông lại không cho đây là một vụ tai nạn. Do bất đồng quan điểm nên
muốn mời mọi người tới, tránh để kẻ xấu thoát tội, người tốt hàm oan."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.