LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 18

"Hiện trường có vẻ như không hề có dấu vết bị lục lọi, có thể loại trừ

khả năng giết người cướp của. Em đoán rằng có tới tám, chín mươi phần
trăm là giết người vì tình." Tôi thấy Lâm Đào đã bước lên tầng hai, bèn
quay sang nói với Đại Bảo bên cạnh.

"Phải, chìa khóa để ở trên bàn, chắc là nạn nhân đã vào trong nhà rồi."

Đại Bảo lẩm bẩm. "Hai bao thuốc lá này có lẽ là thuốc của nhà có đám
ma?"

"Có một điểm rất bất thường, nạn nhân đã vào trong nhà nhưng lại

chưa lên giường đi ngủ." Tôi và Đại Bảo vào trong nhà vệ sinh, sờ mấy
chiếc khăn mặt treo trên tường. "Khăn đều khô nguyên, không có dấu hiệu
tắm gội. Anh cho rằng nạn nhân vừa vào nhà lại đi ra ngoài rồi bị tấn công,
hay là bị tấn công vào lúc sáng sớm khi chuẩn bị đi ra ngoài?"

Đại Bảo ngơ ngác lắc đầu.

Tôi cười, nói: "Sao anh ngốc thế, 4 giờ sáng người ta đã phát hiện ra

nạn nhân nằm dưới đất, nếu nạn nhân bị tấn công vào lúc sáng sớm trước
khi ra khỏi cửa thì theo như thời gian anh ta đã hẹn tối hôm trước, anh ta sẽ
ra khỏi cửa tầm 3 rưỡi sáng. Chỉ nửa tiếng, liệu có thể tạo ra một vũng máu
lớn đến thế ở bên ngoài được không?"

Đại Bảo bừng hiểu: "Đúng rồi! Không có động mạch chính nào bị tổn

thương cả, từ vết thương giập rách trên đầu có thể chảy ra một vũng máu
lớn như vậy, chí ít cũng cần đến vài tiếng."

"Kết hợp với tình hình tại hiện trường, chăn gấp gọn gàng, chìa khóa ở

trong phòng khách," tôi nói, "có lẽ là nạn nhân vừa vào trong nhà lại đi ra
ngoài ngay, sau khi ra khỏi cửa thì bị đánh lén vào sau gáy. Có một vấn đề
là nếu nạn nhân muốn đi ra ngoài thì phải đi về phía cổng chính chứ, nhưng
anh ta lại đi về phía góc tường theo hướng ngược lại, là tại sao? Anh ta đi
tới chân tường để làm gì nữa?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.