LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 309

"Cô ta không phải là hung thủ trực tiếp," phân đội trưởng Hoàng nói,

"nhưng không có nghĩa không phải là đồng phạm."

Tôi khẽ gật đầu, đồng ý với phân đội trưởng Hoàng.

"Còn nữa," điều tra viên chính nói, "chúng tôi cũng đã tìm ra địa chỉ

căn nhà Tào Phong ở hồi còn sống, nhưng Mạnh Mộng đã về quê rồi, trong
nhà chắc là chẳng còn ai nữa."

"Nhà họ ở chỗ nào?" Phân đội trưởng Hoàng hỏi.

"Trước khi Tào Phong vào tù đã mua được một gian nhà cấp bốn nhỏ

hẹp ở gần bãi rác ngoại ô thành phố." Điều tra viên chính nói. "Vài nghìn
tệ, chỉ có một gian, do một hộ nông dân ở đó bán cho hắn."

"Hộ nông dân ấy cũng không biết gì về Tào Phong à?" Tôi vẫn quan

tâm nhất tới chuyện này.

"Không." Điều tra viên nói. "Lúc đó, chủ nhà dán một tờ quảng cáo,

sau đó Tào Phong tới trả tiền, chủ nhà viết hợp đồng cho hắn, thế là xong
việc mua bán."

"Tôi đang nghĩ té ra Tào Phong là một kẻ vô gia cư có nhà cửa hẳn

hoi." Phân đội trưởng Hoàng nói. "Quanh đi quẩn lại, té ra chỉ là một vụ
mua bán chui!"

"Giờ chúng ta phải làm thế nào?" Tôi thấy hôm nay nói lạc đề hơi

nhiều bèn sốt ruột hỏi.

"Chủ nhà đã chết, nghi phạm đã về quê." Phân đội trưởng Hoàng nói.

"Vậy thì đi làm thủ tục mau lên, chúng ta sẽ tới khám nhà nạn nhân, xem
có phát hiện ra manh mối gì không."

*

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.