LỜI TỐ CÁO LẶNG THẦM - Trang 395

Điều tra viên lắc đầu, nói: "Không dễ điều tra. Lượng khách đi lại vào

dịp Tết là đông nhất trong năm, Thái Dương chúng tôi và Sâm Nguyên các
anh đều là đầu mối giao thông quan trọng, lưu lượng người rất đông, số
lượng chuyến tàu qua lại giữa hai nơi cũng nhiều, thực sự không biết phải
bắt tay từ đâu."

"Sao Thái Dương chỗ anh lạnh thế nhỉ?" Một manh mối giá trị đột

nhiên bị cắt đứt giữa chừng, tôi thất vọng ghê gớm, cứ nghĩ tới việc phải ở
lại ăn Tết mà lạnh buốt trong lòng.

"Đừng quá nôn nóng về vụ án, xem thử có khai thác thêm được chút

manh mối nào từ chỗ Lương Vĩ không?" Hộ Lâm Phong nói. "Chúng ta đi
tắm nước nóng đi, lạnh tê tái cả ngày rồi, thư giãn chút cho sảng khoái."

Tôi đồng ý, cả đám leo lên xe khám nghiệm hiện trường do Hộ Lâm

Phong lái.

Trên đường đi, trong lúc vô tình nhìn ra ngoài cửa sổ, tôi chợt trông

thấy một tấm biển hiệu.

"Dừng xe, dừng xe!" Tôi vội vã kêu lên.

"Sao thế?" Hộ Lâm Phong đỗ xe lại bên đường, mặt mày ngơ ngác.

"Quán này, quán này!" Tôi chỉ vào tấm biển hiệu nói.

Hộ Lâm Phong nhìn theo hướng tôi chỉ, bối rối kêu lên: "Quán này

không được đâu, là quán massage chân đấy."

"Phải phải phải, chính là quán massage chân, chính là nó đấy." Do

kích động nên câu từ của tôi có phần lộn xộn.

"Quán này không đàng hoàng đâu." Hộ Lâm Phong giải thích. "Có

nhiều thứ mờ ám, lộn xộn lắm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.