LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 43

Cứ mỗi cú ném bóng, Steve lại hét những câu bình luận phá rối kiểu đó để
làm Roger phân tâm. Và Roger cứ tiếp tục ném bóng. Quả sau lại tệ hơn quả
trước, cho đến khi cậu ta suýt phát khóc trên ụ phát bóng, chỉ ném bóng ra
khỏi căn cứ được chừng vài mét. Randy bước đến chỗ ụ đất đưa Roger ra
ngoài, và khi Roger đến được băng ghế dự bị và ngồi xuống bên cạnh tôi thì
cậu ta đã khóc thực sự. Randy đưa con mình vào thay, và con của Randy,
cũng tên là Randy, ném bóng y hệt như bố mình và nhường mất khoảng sáu
lượt. Chúng tôi thua thê thảm.

Sau trận đấu, bố đến bên tôi và nói, “Mày với Roger chờ ở đây, chúng ta sẽ
chở cậu ấy về nhà. Nhưng trước hết tao cần phải giải quyết việc này đã.”

Ông bước đến chỗ bãi đỗ xe, nơi Steve đang giúp con thu dọn đồ đạc. Tôi
chờ khoảng ba mươi giây, sau đó đi theo mặc dù ông đã bảo tôi đứng yên
đấy, chủ yếu là vì tôi không muốn chơi với Randy cha và Randy con. Họ
luôn ôm mọi người để tạm biệt chứ không phải vẫy tay hay giơ tay lên cao,
mà tôi thì chết khiếp kiểu chào này. Khi đến gần, tôi thấy cả bố và Steve đều
đang nói một cách giận dữ.

“Đấy là một phần của trận đấu, Sam,” Steve nói.

“Vớ vẩn,” bố tôi đáp.

“Anh coi chừng đấy, Sam.”

“Bố của thằng bé nghiện rượu. Gia đình thằng bé nhếch nhác kinh khủng, và
anh biết điều đó. Vậy mà anh lại ngồi ngoài đó gào lên vào tai nó, tìm cách
hù nó như thể đây là giải Major League chết tiệt, để con anh có thể thắng
được một trận ở giải Tiểu Liên Đoàn thôi sao? Anh là người lớn mà, mẹ
kiếp. Anh bị làm sao vậy?”

Đến nước này, Steve lẩm bẩm thêm vài câu rồi cùng con trai Kevin bước lên
xe tải lái đi. Bố đưa tôi và Roger đi ăn kem trước khi cho Roger về nhà. Trên
đường về, chúng tôi không nói gì nhiều. Tôi không biết rõ lắm chuyện gì đã
xảy ra, nhưng tôi biết là bố rất cáu với Steve, và tôi nghĩ rằng có thể làm
cách nào đó để giúp ông cảm thấy thoải mái hơn.

“Con cũng không thích ông Steve, bố ạ. Ông ấy béo ị, Kevin cũng thế, vậy
mà họ cứ nghĩ là họ giỏi lắm, nhưng họ giỏi chỉ vì họ béo và to lớn hơn mọi
người mà thôi,” tôi cáu.

Bố im lặng đỗ xe trên lối đi. Sau đó ông quay sang tôi. “Con trai ạ, bố chả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.