LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 44

hiểu mày nói gì sất. Cởi giày ra trước khi vào nhà, bố nghĩ mày dẫm phải cứt
chó rồi đấy.”

Trong lễ kết thúc lớp tám

“Bọn họ chúc mừng mày học hết lớp tám cơ à? Bọn ta mới đến dự lễ tốt
nghiệp lớp sáu của mày cách đây có hai năm! Lạy Chúa, sao họ không mở
mẹ nó tiệc mỗi lần mày vệ sinh đúng cách đi nhỉ?”

Dậy thì

“Tuổi dậy thì nó đối xử với mày thế nào?... Làm sao mà tao biết là mày đang
ở giai đoạn này cơ chứ? Ồ, tao không biết, có lẽ nhờ ba trăm sợi lông xoăn
xoăn mày bỗng nhiên để vương vãi trên bệ xí mà tao có manh mối chứ sao.”

Nhờ đưa kẹo cho tôi khi đang xem

Danh sách của Schindler

“Mày muốn cái gì – kẹo hả? Chúng nó đang ném người ta vào mẹ nó cái
phòng hơi ngạt kia, vậy mà mày lại muốn ăn một chiếc Skittles?”

Ăn nhầm phải thức ăn của chó

“Snausages hả? Tao vừa ăn phải thức ăn của chó à? Thế đếch nào mà mày
lại đặt nó lên quầy cùng với các loại thức ăn khác? Mẹ kiếp, ngon phết. Tao
chẳng việc gì phải xấu hổ vì chuyện này cả.”

Chơi thử cho đội bóng năm thứ nhất

“Bố không cho mày thử đâu, mày gầy quá… Không, bố không thích thú gì
khi phải báo với mày điều này, nhưng không phải cứ thích gì là mày làm
được chuyện đó, và chắc chắn nhất mày chưa phải là người lớn đâu.”

Đối với thái độ của Bob Saget khi dẫn chương trình Những phim gia đình
hài hước nhất nước Mỹ

“Hãy nhớ lấy gương mặt này. Đấy là gương mặt của một kẻ chán ghét chính
mình.”

Bị dọa

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.