LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 60

Bố tôi ngừng lại và nhìn quanh nhà hàng, rồi nhìn thẳng vào đám sinh viên
bên cạnh chúng tôi khiến đám này vội vã nhìn đi chỗ khác.

“Mày quan tâm đến những người này nghĩ gì, hử? Dù cho mày chưa bao giờ
gặp bất kỳ một kẻ nào trong số họ,” ông nói.

Ông gật đầu, cầm lấy tờ báo bên cạnh và bắt đầu đọc, trông càng khó xử
hơn, bởi vì bây giờ tôi chẳng còn biết làm gì ngoài việc nhìn vào mặt sau tờ
báo, một mình với nỗi bẽ bàng. Chúng tôi gọi đồ ăn và ngồi im lặng đến khi
cô phục vụ quay trở lại mang theo món trứng chiên cho bố và bánh kếp cho
tôi.

“Bố. Lúc nãy bố định làm gì vậy?” cuối cùng tôi nói bằng giọng thì thào.

“Con trai ạ, mày lúc nào cũng bảo bố tại sao phụ nữ không thích mày. Chả ai
muốn ngủ với một kẻ không chịu ngủ với chính mình.”

“Bố định nói có mỗi thế thôi sao?” tôi hỏi.

“Không. Nhưng nếu mày quan tâm đến một nhúm người ở Denny nghĩ gì về
mình, thì những điều tao sắp nói chả ý nghĩa mẹ gì cả.”

Tôi bảo bố thôi đọc báo, và ông đặt tờ báo lên mặt bàn trơn nhẫy rồi nhìn
thẳng vào mắt tôi.

“Vậy ra đây là lý do bố đưa con đến đây? Kiểm tra xem con có xấu hổ hay
không à?”

“Con trai ạ, trông bố có giống loại người hay bày trò nhố nhăng không? Bố
chỉ muốn trò chuyện với mày và ăn món trứng thôi. Để bố ăn xong một quả
đã.”

Làm việc ngoài sân

“Mày làm gì với cái cào thế? …Không, như vậy không phải là cào… Cái gì?
Nhiều kiểu cào khác nhau ư? Không, chỉ có một kiểu thôi, và kiểu đấy rất vớ
vẩn. Đoán xem mày đang làm kiểu nào.”

Ở một mình nơi hoang vu

“Tao không chắc mày có thể gọi đó là sống kiểu hoang dã hay chưa, con trai
ạ… Nhưng có một điều là cái xe bán tải chết tiệt đỗ cách cái túi ngủ của mày

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.