LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 59

Đám sinh viên bên cạnh tôi đờ người ra, sau đó bật cười khùng khục. Càng
lúc càng hoảng, tôi nhận ra rằng ông đang định ném bất cứ câu chuyện nào
về tình dục lên đầu tôi ở đây, ngay lúc này, trong một nhà hàng Denny's.

“Không, không, bố ơi. Bố đang nói chuyện gì thế? Có lẽ chúng ta không nên
ăn ở đây. Con nghĩ chúng ta nên đi ăn ở chỗ khác chứ không nên ăn ở đây
đâu. Đi thôi, đi thôi.”

“Mày nói cái đếch gì thế? Chúng ta cứ ngồi ở đây. Đồ ăn của Denny không
phải ngon nhất, nhưng mày toàn ăn thứ rác rưởi như thế suốt còn gì,” ông
nói đúng lúc cô phục vụ đặt hai ly nước cam xuống bàn.

Tôi thoáng nhìn thấy mấy tên sinh viên lúc này đang tập trung vào bố và tôi
như thể bọn họ đã mua chỗ ở đó. Tôi rất hy vọng có đứa sẽ lôi ra một bịch
ngô chiên khổng lồ. Bất chấp vẻ khó chịu càng lúc càng tăng của tôi, bố tiếp
tục kể rằng thời thanh niên ông đã “vui vẻ rất nhiều” và tất nhiên là ngủ với
một số lượng phụ nữ đáng kể.

“Tao chả đẹp trai mấy đâu. Chưa bao giờ cả. Nhưng tao quan tâm đếch gì.
Mày không phải là thằng xấu trai. Trông bảnh hơn bố đấy. Nhưng chẳng có
ai trả tiền cho mình để chụp ảnh cả, nhỉ?”

Tôi gật đầu tán thành, và ngay lúc đó tôi nghe tiếng một cậu sinh viên nói
“Ồ” khiến cả nhóm bạn của cậu ta lại phá lên cười.

Sau đó, bố kể cho tôi nghe rằng cách duy nhất để gặp gỡ phụ nữ là “hành
động như thể mày đã từng ở đó. Đừng lo lắng khi bọn họ nói rằng họ không
thích mày. Đấy là chuyện đương nhiên. Mày đừng quan tâm, nếu không
những thằng như mày và bố sẽ chẳng bao giờ chén được gái cả.”

Cô phục vụ ở cách chúng tôi có mười bước chân và nhanh chóng đến gần,
trở lại nửa-chiếc-bàn của chúng tôi để ghi món. Tôi như bò ra khỏi bộ da của
mình. Tôi có cảm giác như toàn bộ nhà hàng Denny – của cả San Diego này
–đang lắng nghe, theo dõi và cười nhạo, vì vậy tôi muốn chuyện này chấm
dứt. Do đó tôi có một hành động mà hiếm khi tôi dám làm với bố: Ngắt lời
ông.

“Bố, bố có thể giải thích cho con biết bố đang định làm gì không? Con
không muốn nói về chuyện này trong suốt bữa ăn sáng với chừng này người
xung quanh mình đâu,” tôi vừa nói vừa quay hết sang phải lại sang trái, và
nhận thấy mọi người đều đang lắng nghe, đối với tôi điều này thật đáng xấu
hổ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.