LỜI VÀNG CỦA BỐ - Trang 87

với món này sau khi trời tối đâu. Xong rồi bố mời mày ăn tối,” ông đề nghị.

Khu vườn là thánh đường của bố. Kể từ khi bố mua ngôi nhà này vào năm
1972, khu vườn đã chiếm gần như toàn bộ diện tích trống của cả sân sau lẫn
sân trước, và bố không chỉ trồng hoa mà còn trồng cả cà chua, rau diếp, thậm
chí cả ngô nữa. Bố rất yêu khu vườn và dành hầu hết thời gian rảnh rỗi để tỉ
mẩn chăm sóc nó. Ông cũng rất khó tính đối với những ai động đến khu
vườn. Thứ Sáu hôm đó, ông định sẽ dựng hàng rào để trồng cà chua, nếu làm
một mình thì rất khó. Thông thường, ông giải quyết những việc khó theo
cách riêng của ông. Cách đây lâu lắm rồi, có lần tôi thử giúp ông làm một dự
án tương tự và trong lúc uốn hàng rào thép gai để quấn quanh cây cột trụ, tôi
bị tuột tay và vô tình thả sợi dây thép khiến nó bay vụt đi và đâm vào chân
bố tôi.

“TIÊN SƯ BỐ MÀY!” ông hét lên vì đau, sau đó quay sang tôi, “CÚT!
XÉO!”

Vì vậy, khi bố nhờ tôi giúp làm vườn vào thứ Sáu tới, điều này có ý nghĩa rất
lớn đối với tôi. Ông không cần tôi giúp – ông muốn tôi giúp.

Tối hôm thứ Năm, trước ngày dự định giúp bố, tôi học bài với một cô bạn
tên là Stacy ở lớp truyền thông. Chúng tôi đang theo một khóa học hè ở
trường bởi vì cả hai đứa đều bỏ một lớp hồi trong năm. Trước đó, tôi đã học
cùng với Stacy tại một vài lớp và đem lòng mê cô ta. Chưa bao giờ tôi mời
cô ta đi chơi hay bóng gió gì về cảm giác của mình, chủ yếu là vì cô ta đã có
bạn trai, nhưng ngay cả khi không có đi nữa thì tôi cũng chưa chắc đã đủ can
đảm để tiến tới. Cô ta có mái tóc vàng, ngực bự, và tôi đã hình dung trong
đầu hình ảnh này không biết bao nhiêu lần trong vô số những lúc tưởng
tượng để thủ dâm. Lúc ngồi học trên tấm nệm trong phòng ngủ của Stacy, cô
ta quay sang tôi và nói, “Tớ phải nói với cậu chuyện này. Peter và tớ chia tay
nhau rồi.”

96 phần trăm các hình ảnh tưởng tượng của tôi lúc thủ dâm diễn ra đúng y sì
như thế.

“Bây giờ tớ không thể nào học được. Tớ không thể tập trung nổi. Tớ muốn
làm điều gì đấy vui vẻ một chút. Cậu có muốn làm điều gì vui vẻ không?” cô
ta hỏi.

“Có,” tôi đáp, cố gắng tỏ vẻ lạnh nhạt.

“Đêm nay, tớ cùng vài người bạn nữa xuống Rosarito để mừng Quốc khánh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.