LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 104

thuần, nó được chú ý khá nhiều. Dù rất nôn nóng trở về Tổ chim ưng,
chúng tôi vẫn còn phải ở lại dưới mái lều một đêm nữa. Mờ sáng hôm sau,
đoàn lữ hành lên đường. Con nghé đóng vào xe bên cạnh con bò, thay thế
con lừa, đồng thời cũng để nó tập công việc kéo xe. Trên đường đi, tôi cùng
Éc-nét rẽ đi lấy nhựa cao su đã hứng sẵn. Mới được có một ít nhưng cũng
tạm đủ để làm thử chuyến đầu.

Về tới Tổ chim ưng, ai nấy đều vui vẻ. Lũ gia súc kéo lại gần chúng

tôi và ồn ào tỏ vẻ vui sướng được gặp chủ.

Công việc lặt vặt trong nhà chiếm hết cả thời gian còn lại. Buổi chiều,

tôi quyết định tiến hành một dự kiến nảy ra đã lâu nhưng rất khó thực hiện:
làm một cầu thang gỗ vững chãi thay cái thang dây, tránh cho vợ tôi khỏi
phải lo ngại mỗi khi có người lên xuống. Nhìn cái thân cây khổng lồ này,
hàng ngày tôi suy nghĩ có đến trăm lần: Ừ, nếu không đặt cầu thang bên
ngoài được thì liệu có thể tìm cách dựng ở bên trong không?

Sau khi trình bày rõ dự kiến ấy để mỗi người đều góp ý vào công trình

to lớn đó, tôi hỏi vợ tôi:

- Có phải có lần mẹ nó nói với tôi rằng trong hốc thân cây có một tổ

ong không?

- Vâng, bố ạ - Phrít trả lời hộ mẹ - Mà lại là bầy ong độc dữ lắm! Hôm

trước chúng nó đốt con sưng cả mặt đấy. Gớm, cái bọn đồ tồi!

- Con quên nói rằng – vợ tôi nhắc – sở dĩ chúng nó làm tình làm tội

con như thế chỉ vì con vừa đánh đu trên thang dây vừa chọc một cái que
vào trong hốc, chỗ chúng nó ra vào.

- Đúng thế, mẹ ạ! Con muốn dò xem cái hốc đó có sâu không ấy chứ!

- Thế là tìm ra cách làm cầu thang! – tôi kêu lên – Một thân cây mục

rỗng và có thể chứa được cả một đàn ong, chắc chắn là còn mục rỗng nhiều

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.