LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 130

nhựa đường, giẻ rách dừng không tiếc để xẩm thuyền cho bền vững. Đoàn
hải thuyền của chúng tôi như vậy là đầy đủ. Muốn ra khơi đã có chiếc
thuyền lớn; còn chiếc thuyền độc mộc sẽ qua lại ven bờ biển, chuyên chở
dễ dàng mọi thứ cần thiết cho cuộc sống.

Tôi quên nói sau mùa mưa, con bò cái đã sinh được một con bê. Tôi

cũng đã xỏ mũi như con nghé hồi nào để điều khiển nó dễ dàng hơn. Sau
khi cai sữa, tôi tập cho nó quen dần với nhiệm vụ sau này tức là tập mang
yên cương và đeo thắng đai của con nghe hồi trước.

Chúng tôi giao việc nuôi dạy con bê cho Phrít và thằng bé đặt ngay

cho con vật cái tên “Brum” cho giống cái tiếng kêu hùng dũng của con bê.
Ruýt-ly cũng nhân dịp này giới thiệu chính thức cái tên Bão táp mấy lây
nay nó vẫn dùng để gọi con trâu của nó.

Phrít bắt ngay tay vào việc dạy dỗ tên học trò mới. Nó săn sọc con vật

thật chu đáo và đối xử thân mật đến nỗi con bê tinh khôn ấy rất mến và đi
theo nó khắp nơi.

Còn chừng vài tháng nữa thì tới mùa mưa. Chúng tôi dành riêng thời

gian này để sửa sang thêm cái động, sau này ở cho thoải mái hơn.

Bên trong động càng ngày càng có vẻ dễ coi và đầy đủ. Tôi dùng lông

dê và một ít lông cừu, trộn với keo da cá làm thành những tấm da khá dày
trải lên nền nhà, đề phòng ẩm ướt không tránh khỏi trong mùa mưa. Lần
này mùa mưa gió không còn đáng sợ nữa! Chúng tôi bình thản chờ đón nó.
Thậm chí bọn trẻ con nóng lòng muốn được ở hẳn trong tòa động đá tráng
lệ của chúng một thời gian lâu, đôi lúc còn lên tiếng trách mùa đông sao
đến chậm quá.

Một buổi sáng, dậy trước cả nhà, tôi ngồi tính toán lại thời gian từ

ngày phiêu bạt lên đảo này và ngẫu nhiêu lại thấy đã đến ngày kỷ nhiệm
buổi đầu gian truân ấy. Tôi gọi lũ trẻ:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.