LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 178

điều khiển này dễ dàng hơn là dùng kiểu cương ngựa. Mấy đứa trẻ tập
chẳng mấy chốc là thành thạo.

Qua nhiều lần thử thách cũng khá vất vả, chúng tôi hài lòng thấy con

“tuấn mã” này đã phần nào chịu đựng yên cương và phi nước đại từ Nhà
trong động đến Tổ chim ưng, trước sự hoan hỷ của mọi người. Nó chạy
suốt chặng đường ấy nhanh gấp ba lần những con vật nhanh nhất mà chúng
tôi vẫn cưỡi.

Sau khi đã luyện tập thành thục con vật, vấn đề phải bàn bạc lại xoay

quanh việc giao nó cho ai dùng! Ruýt-ly thì khoẻ mạnh, nhanh nhẹn hơn
Phrit và cũng không nặng cân hơn em mấy tí, cho nên tôi giao cho nó trông
coi con đà điểu với điều kiện là cả nhà đều có quyền dùng con vật. Hơn nữa
con “tuấn mã hoả tốc” này phải dùng vào những chuyến đi có lợi chung
cho cả nhà hơn là chạy rông vô ích theo ý thích của từng người.

Suốt hai tháng trời, con đà điểu được chúng tôi tập trung vào thường

xuyên chăm nom chu đáo. Bây giờ, chúng tôi lại quay về những công việc
thường ngày. Những công việc này tuy không quan trọng bằng công trình
luyện tập gian khổ và liên tục vừa qua, nhưng đều cần thiết để góp phần
tăng thêm tiện nghi và phương tiện nâng cao đời sống của chúng tôi tại
dinh cơ Nhà trong động.

Khi lương thực đã được gặt hái đưa về gần hết, thừa thãi để đối phó

với mùa mưa, không còn sợ bị đói giữa chừng, chúng tôi bắt tay vào những
việc ít gấp hơn nhưng cũng khá cần thiết. Trước tiên, trong khi chờ mùa
mưa tới, chúng tôi nghiên cứu làm mũ.

Tôi làm một cái khuôn bằng gỗ,giống hình cái đầu và có thể tách đôi

ra được, rồi trộn keo da cá với lông chuột nước thành một thứ bột dẻo quét
tráng một lớp lên trên khuôn. Bột khô và giữ nguyên hình cái khuôn, gỡ ra
là thành một cái mũ nồi đơn giản. Sau đó đem nhuộm bằng nước gỗ vang,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.