LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 205

Phrê-đê-rích về tới lều cuối cùng; sau bữa ăn tối, nó kể lại chi tiết ngày

hôm đó. Nó nói rằng trong khi ngược dòng sông, nó vô cùng ngạc nhiên
trước cảnh vật mới lạ trên bờ, những cánh rừng hùng vĩ ven sông và cảnh
núi cao ngất ở chân trời. Nó cũng gặp các loài mãnh thú như voi, hổ, báo
những cũng chẳng có con vật nào tỏ ra có chú ý đến anh chàng thủy thủ trẻ.

Con cảm thấy mình quả là quá nhỏ, quá yếu – Phrê-đê-rích nói với

chúng tôi – khi thấy chơ vơ một mình, mặt giáp mặt với những kẻ thù ghê
gớm ấy. Khẩu súng, những viên đạn chì và tài năng của con lúc đó chỉ có
thể là cứu cơ quá mỏng manh. Bởi thế, con không ngần ngại gì mà không
quay mũi thuyền, tất tả chèo thật nhanh để thoát khỏi chốn hiểm nghèo.
Con vừa mới quay mặt chừng hai tầm súng, con thấy mặt nước sủi lên. Thế
rồi ngay giữa dòng sông nhô lên một cái mõm vừa dài vừa rộng, lởm chởm
hai hàm răng nhọn hoắt, rất gớm ghiếc mà từ trước đến nay con chưa hề
thấy. Cái mõm kinh khủng ấy hoác rộng ra và hướng thẳng về phía con và
con cũng không hiểu vì sao mà mình còn đủ sức chạy trốn thoát, bởi vì lúc
đó con khiếp sợ quá đi mất! Chính ở đó, con nói thật, đúng là con đã bất
ngờ được học một bài sinh vật học, tốt không kém bất cứ một bài học nào
khác. Bài học ấy đã in sâu vào trí óc con đến nỗi có thể chẳng cần phải ôn
lại một lần nào nữa!

Phrit hỏi:

Thế thì cái con vật có cái mõm hoác ra, có hàm răng dài và nhọn mà

anh Phrê-đê-rích gặp ở sát mặt nước ấy, nó là con gì?

Rất có thể là một con ngạc ngư! – Éc-nét nói – Và nếu em muốn nghe

một cái tên quen biết hơn thì nó là con cá sấu!

Câu chuyện của Phrê-đê-rích làm cho tôi suy nghĩ rất nhiều rõ ràng là

chung quanh dây đều đầy dẫy những ác thú ghê gớm và đúng là chúng tôi
đã làm một việc rất kịp thời là bịt kín con đường hẻm. Nếu không thì những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.