LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 216

như chiếc thuyền Grô-en-lăng mĩ miều của nó chở nặng gấp đôi ngày
thường.

- Bắn! – Éc-nét hô to, giọng chỉ huy và nhân danh sĩ quan trấn thủ bờ

biển.

Ruýt-ly kéo cò đại bác. Chúng tôi cùng reo vang lên tiếng “hoan hô”

và chạy ùa xuống chân đồi, nhảy lên thuyền độc mộc ra đón trước Phrê-đê-
rích ở bờ vịnh mà nó đương hướng tới.

Cả nhà hoan hỉ đón chào chàng du khách trở về.

Mấy đứa em nắm lấy chiếc thuyền và kéo luôn cả anh chúng đương

ngồi bên trong, lôi về nhà, vừa đi vừa reo hò vui vẻ; hai ông bà già chúng
tôi đi sau. Thế rồi cả nhà quây quần trong hành lang dưới vòm động, sẵn
sàng nghe Phrê-đê-rích kể lại chuyến đi mạo hiểm. Anh chàng bắt đầu câu
chuyện bằng mấy lời chân thành xin lỗi về việc nó trốn đi. Số là chúng tôi
chưa hề biết chút gì về miền đông hòn đảo, nên nó có ý muốn đi thăm dò.
Nó thích ra đi để tìm một cái gì mới mẻ, bất ngờ, những gian truân có thể
khuấy lên đôi chút cuộc sống quá đơn điệu và quá bình thản đối với cái tính
hiếu động tuổi hai mươi lăm của nó.

- Con đã sắp đặt đầy đủ từ lâu cho chuyến đi này - Phrê-đê-rích tiếp

tục câu chuyện, sau khi mẹ nó ôm hôn nó và tôi thì gật đầu tỏ ý thứ lỗi -
Con cất trong chiếc cai-ắc một ít thức ăn, hai thùng bằng da đựng đầy nước
ngọt và rượu mật ong. Con cũng đã buộc chặt chiếc la bàn vào phía dưới
thuyền, bên phải sẵn sàng một tay lưới đánh cá, một mũi lao và một chiếc
móc sắt, bên trái là một khẩu súng săn và một bộ neo đầy đủ dây dợ. Con
lại giắt thêm một cặp súng tay vào thắt lưng, đeo một túi thuốc đạn cạnh
sườn.

Con chim cắt anh dũng và trung thành cũng được chuẩn bị đầy đủ để

đem theo. Thế rồi con nóng lòng chờ dịp nào đó có thể lặng lẽ ra đi mà bố

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.