LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 228

có thể kết liễu cuộc chiến đấu dữ dội ấy, nhưng tôi không dám bắn, sợ trúng
phải mấy con chó. Tôi nhảy lên bờ, tiến thẳng tới con sư tử đương bị lũ chó
ghìm lại như thế, thọc sâu lưỡi dao săn dài vào tim nó. Con ác thú ngã nhào
ngay xuống đất trong vũng máu chảy đầm đìa từ vết tử thương. Nhưng
thắng lợi thứ hai này đã đòi chúng tôi một giá quá đắt, con Bi-ly dũng cảm,
bị cắn và cào xé quá nhiều, khắp người đều thương tích, đã thở hơi cuối
cùng một lúc với con sư tử cái.

Phê-đê-rích cũng tính toán như tôi và đã chạy lại ngay, dao săn trong

tay. Chúng tôi cùng quay trở lại với Éc-nét và Ruýt-li đương lo lắng nhìn
theo. Thấy chúng tôi bình yên trở lại, hai đứa vội chạy tới ôm choàng lấy
bố và anh. Trước cơn nguy hiểm vừa qua, chúng lo sợ thay cho chúng tôi.
Bây giờ chúng cứ ôm hôn chúng tôi mãi, hình như để tin chắc rằng bố và
anh thật sự đã trở về yên ổn!

Chúng tôi thắp đuốc nhựa cho sáng thêm rồi cùng tiến lại chỗ chiến

trường, thấy con Bi-ly nằm chết mà hai hàm răng vẫn cắn chặt vào cổ họng
con sử tử cái. Chúng tôi đào cho nó một cái hố sâu vài bộ, buồn rầu đặt nó
xuống, lấp đất lên và đặt một phiến đá bằng phẳng nhưng hơi nhám lên trên
làm mộ chí. Thi sĩ Éc-nét lặng lẽ ghi lên mấy câu thơ như sau:

Nơi đây yên nghỉ

Nghĩa cẩu Bi-ly

Dũng cảm, trung thành

Ôi! Đáng khen thay

Hy sinh dưới nanh vuốt mãnh sư

Sau khi đưa mãnh sư xuống âm phủ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.