LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 25

như thế nào. Vỏ quả bầu chắc và cứng, lại có thể uốn nắn được thành nhiều
thứ đồ dùng: đĩa, chậu, bát uống nước và dụng cụ bếp núc kể cả nồi nấu
thức ăn nữa. Để cho thằng bé ngơ ngác một chút rồi tôi mới giảng cho nó
biết là họ không bắc thứ nồi này lên bếp lửa, họ chỉ đốt đỏ đá cuội lên rồi
ném dần vào nồi cho tới khi thức ăn chín theo như ý muốn.

Ngay lúc đó, tôi lấy trong túi dết ra một cuộn dây nhỏ và thắt một cái

nút thuyền chài, loại nút có thể rút chặt mấy cũng không tuột. Tôi lấy dây
quấn quanh giữa quả bầu và, sau khi rút cái nút cho vừa chặt, tôi lấy sống
dao đập mạnh vào sợi đây để in rõ cái đấu xuống chỗ để cắt. Sau đó tôi
buộc một đầu dây vào cành cây rồi kép đầu kia thật mạnh, quả bầu đứt đôi
ra ngay. Tôi móc hết đám ruột lùng nhùng bên trong và thế là đã có ngay
hai cái vỏ chắc chắn và rất cứng. Phrê-đê-rích nhìn có vẻ than phục lắm. Nó
hỏi:

-Nhưng mà làm sao bố lại nghĩ ra được cách cắt bầu không phải dùng

dao như thế? Kể cũng tài như là cách nấu nướng mà không cần đến lửa,
hoặc ít ra thì cũng không dùng lửa để đốt.

-Bố nhớ là đã đọc thấy những điều ấy trong một cuốn sách kể chuyện

du lịch. Đấy, con vốn ít thích đọc sách, con hãy nhớ lấy! Ta cần phải đọc
nhiều sách và nhất là phải biết suy nghĩ và đem áp dụng những điều đã đọc
được vào những hoàn cảnh cần thiết.

Chúng tôi làm luôn một tá những đồ đựng nhỏ hơn, và Phrê-đê-rích

cũng đã khá quen tay trong việc đó. Những khi gọt thìa thì kết quả có phần
kém: thìa làm ra lại giống một cái môi hơn là thìa. Thằng con tôi có ý kiến
ngay:

-Dẫu sao thì cũng vẫn tốt hơn những cái vỏ sò mỗi lúc thò vào múc

xúp toàn bị bỏng tay.

Và tôi cũng nói thêm:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.