LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 257

Ông bà Uôn-xtơn và hai cô con gái đều vô cùng ngạc nhiên khi đi

thăm những dinh cơ của chúng tôi.

- Thưa ông – ông Uôn-xtơn nói riêng với tôi – tôi không thể nào nói

cho hết được sự kính phục của tôi trước những kỳ quan mà ông và gia đình
đã thu góp lại ở đây. Tôi đi xa nước Anh để được nghỉ ngơi tĩnh dưỡng tại
một nơi nào đó, liệu tôi còn tìm được nơi nào tốt hơn chốn đây? Nếu ông
bà bằng lòng chúng tôi tự thấy là những người sung sướng nhất trên đời
trên một mảnh đất nhỏ trong xứ sở của quý ông.

Nguyện vọng của Ông Uôn-xtơn thân mến thật hợp ý tôi. Tôi vội vàng

trả lời ông rằng không phải là chỉ dành cho ông và gia đình một mảnh đất
nhỏ như ông đã nói rất khiêm tốn, tôi xin chia đôi giang Sơn này để cùng
ông “trị vì”.

- Thưa ông. - Tôi nói. - Ở đây, thiên nhiên rất giàu và có thể cung cấp

thừa thãi cho hai gia đỉnh chúng ta lao động, vui sống, no đủ và hòa thuận.

Ông Uôn-xtơn vội vã báo tin cho vợ và hai cô con gái kết quả cuộc

điều đình; tôi cũng không kém nóng lòng báo tin ấy cho cả nhà biết. Buổi
sáng hôm nay đã trôi qua trong niềm vui sướng hồ hởi do tin vui ấy mang
tới cho cả hai gia đình.

Tuy nhiên, đầu óc tôi lại bắt đầu phải suy tính sôi nổi vấn đề quan

trọng khác. Chiếc tàu vừa ghé lại đây là chiếc tàu thứ nhẩt từ mười năm
nay; có thể cũng phải một thời gian tương tự mới lại có một chiếc tàu thử
hai ghé đến. Vậy thì ngay bây giờ tôi phải tìm cách tận dụng dịp may có
một không hai này. Như thế nghĩa là có nên chỉ để cho thuyền trưởng Lít–
tơn–tôn và thủy thủ

giã từ đất này với một vài lời chúc thuận buồm xuôi gió mà thôi

không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.