LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 32

mồ hôi trán như thế nào để mở cho được cái thùng đựng pho mát, một món
tráng miệng thú vị mà chúng tôi sắp được nếm.

Cơm nước xong thì mặt trời cũng sắp lặn, chúng tôi phải sửa soạn đi

ngủ. Lũ gà mái đã yên chỗ trên nóc lều, vịt và ngỗng thì ẩn trong bụi cói và
lau trong vịnh, tất cả báo hiệu giờ nghỉ ngơi. Chúng tôi chui vào trong
chiếc lều mỏng manh. Hôm nay vợ tôi đã rải thêm một lớp rêu khô xuống
dưới giường cho nên chúng tôi nằm ngủ lại càng êm hơn hôm qua. Ai vào
chỗ nấy. Con khỉ nhỏ chen vào giữa Phrê-đê-rích và Ruýt-ly, hai người bảo
vệ của nó lấy rêu phủ lên, sợ ban đem nó lạnh. Tôi vào lều cuối cùng, đóng
cửa lại và vui mừng lại được gần gũi gia đình thân yêu, tôi ngủ một giấc
thật khoan khoái.

Chúng tôi ngủ yên ổn suốt đêm cho tới khi tiếng gà gáy sáng vui vẻ

đánh thức tôi dậy. tôi và vợ tôi dậy trước, còn lũ trẻ thì vẫn ngủ say sưa.
Chúng tôi bàn nhau công việc ngày hôm nay:

-Này, E-li-da-bét thân mến! tôi thấy quá nhiều việc cần thiết phải làm

mà chẳng biết nên làm gì trước. Vả lại tôi nghĩ rất cần phải trở ra chiếc tàu
vỡ một chuyến nếu chúng ta không muốn để cho lũ gia súc ngoài đó phải
chết đói. Tôi lại có thể đem về một mớ những thứ có ích cho chúng ta trong
hoàn cảnh này. Mặt khác, tôi cũng thấy còn biết bao nhiêu việc cần phải
làm ở đây! Thế nào cũng phải dựng sớm một ngôi nhà chắc chắn để ở cho
yên ổn hơn là dưới chiếc lều vải mỏng manh hiện nay.

Vợ tôi an ủi tôi:

-Cứ yên tâm, nhẫn lại và khéo sắp xếp thì mọi việc đều đâu vào đấy

cả, bố nó ạ! Cứ thấy bố con đưa nhau ra chiếc tàu vỡ là tôi thấy rất lo lắng,
nhưng vì thấy cần thiết đi như thế nên tôi cũng không dám ngăn cản nữa.
Vậy hôm nay ta hãy làm mỗi việc đó cho chu đáo là đủ; những việc khác sẽ
làm dần sau, ngày nào cho gọn ngày ấy…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.