LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 31

mát Hà Lanh thượng hạng còn bọc kỹ trong giấy thiếc nên không bị nước
mặn làm hỏng.

Nhìn thấy việc sửa soạn quá ư vừa ý cái dạ dày của chúng tôi, tôi thích

thú nói lên:

-Như thế này tỏ ra “bà con ta” ở nhà cũng không chịu ngồi rồi trong

khi chúng tôi đi vắng đấy nhỉ! Nhưng mà, này mẹ chúng nó, sao lại đi giết
thịt một con ngỗng của chúng ta như thế kia? Tôi muốn nuôi cho chúng
sinh sôi nảy nở, con đàn cháu đống để rồi đây sẽ trở thành một trong những
nguồn thức ăn của chúng ta đấy mà!

-Bố nó cứ yên tâm! Cái món thịt quay ngon lành đó chẳng phải là từ

đàn ngỗng chúng ta nuôi đâu! Nó là kết quả một cuộc săn của Éc-nét đấy!
Thằng bé gọi con chim này bằng một cái tên lạ lùng nhưng nó cam đoan
với tôi là thịt chim thì ngon đây!

Tôi đương định kéo dài thêm câu chuyện thì bà nội trợ đã gọi cả nhà

vào ăn. Mỗi người tìm lấy một chỗ thuận tiện mà ngồi ăn. Chúng tôi bổ dừa
ra lấy nước dừa, và trước hết cho con khỉ con uống cho đỡ đói, bởi vì nó
chẳng muốn ăn bất cứ thứ gì đem lại cả. Bọn trẻ con bèn dúng khăn tay vào
nước dừa rồi cho con khỉ mút; nó mút một cách thích thú và cuối cùng nó
uống được nước dừa. Nhận thấy thức ăn thì rôm rả mà đồ đựng lại thiếu, tôi
bèn cưa ngay mấy quả dừa ra làm đôi, nạo hết cùi dừa mềm bên trong, thế
là mỗi người có một cái bát rất sạch sẽ. Vợ tôi múc xúp đỏ vào bát cho cả
nhà. Một niềm vui sướng lộ trên nét mặt bà nội trợ đảm đanh khi thấy mỗi
người đều cầm một cái thìa vỏ bầu múc xúp trong bát vỏ dừa, ăn uống sạch
sẽ và thuận tiện hơn trước đây nhiều.

Chúng tôi ăn uống rất thích thú. Trong khi ăn, tôi và Phrê-đê-rích được

nghe kể chuyện ở nhà: Hai anh em, Ruýt-ly, và bé Phrít, đã bắt cá trên bờ
vịnh thần tình thế như thế nào; bà vợ thân yêu và đảm đang của tôi đã đổ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.