LỚN LÊN TRÊN ĐẢO VẮNG - Trang 84

khôn tả. Chúng tha thiết van nài tôi khi nào tới gần bờ thì cho phép bắn hai
phát đại bác để chào bà mẹ yêu quý của chúng. Tôi không từ chối điều đó,
muốn thưởng cho chúng đã biết giữ kín điều bí mật và làm việc rất dũng
cảm để có được kết quả hôm nay. Thế là Phrê-đê-rích tự phong luôn mình
là thuyền trưởng, giúp các em nó nạp hai khẩu đại bác ở cuối xuồng. Éc-nét
và Ruýt-ly, tay cầm đuốc, sẵn sàng chờ lệnh của anh chúng, châm lửa vào
ngòi khi xuồng vào tới tầm. Tiếng súng nổ ầm, dội vào vách đá trên bờ
vang đi rất xa, khiến vợ tôi và Phrít đều hơi có vẻ lo ngại khi thấy bóng
chiếc xuồng ngoài khơi tiến vào. Nhưng nghe tiếng chúng tôi reo mừng khi
thấy người thân, hai mẹ con nhận ra ngay và vợ tôi giơ tay vẫy chào âu
yếm. Riêng chú Phrít thì cứ ngẩn người ra mà ngắm nghía chiếc tàu nhỏ
xinh đẹp.

Khi chúng tôi cập vào bến đã chọn, hai mẹ con chạy ra đón. Vợ tôi

nói:

- Ác quá! Pháo binh của các người làm tôi lo sợ vô cùng. Tôi tưởng

rằng lần này thì xác chiếc tàu phải nổ tan cả rồi! Nhưng mà bây giờ thì mấy
bố con đều bình yên cả, tôi mừng quá đi mất!

Phrê-đê-rích đặt một tấm ván làm cầu và vợ tôi bước ngay lên xuồng

để xem. Cái gì bà cũng thích. Bà hết sức khen ngợi lòng dũng cảm và chí
kiên cường của chúng tôi.

- Quả thật mấy bố con đã làm được một việc rất tốt! Nhưng cũng xin

đừng có tưởng rằng trong khi các người làm việc gian khổ như thế thì hai
mẹ con chúng tôi ở nhà lại ngồi không! Chúng tôi không thể báo cáo được
công việc một cách ồn ào như các người vừa làm lúc nãy đâu! Nhưng dăm
đĩa rau dọn ra một cách lặng lẽ, đúng lúc và đúng chỗ, cũng cần được đánh
giá đúng mức. Mấy bố con có muốn xem ngay công việc của chúng tôi ở
nhà không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.