LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 192

mình một cuộc đời tươi đẹp, một lối sống có văn hóa hơn. Những người nổi
tiếng như ca sĩ Madonna hay cô đào Gwyneth Paltrow có thể sống ở bất cứ
nơi nào trên thế giới, vậy mà họ đã chọn London thay vì những thành phố
già cỗi với nhịp sống mệt mỏi như New York hay Los Angeles. Giữa tôi và
những người phụ nữ ấy cũng có nhiều điểm chung. Đó là phong cách. Là
vẻ đẹp. Là những nét độc đáo không ai sánh bằng. Có khi tôi còn kết bạn
với Madge và Gwynnie cũng nên. Lại còn cả Kate Moss, Hugh Grant và
Ralph Fiennes nữa chứ.

Sau bốn mươi phút chuyện trò lịch sự, cuối cùng xe cũng đến con phố nhà
Ethan. Anh tài xế bước ra, đến chỗ tôi ngồi và giúp tôi mang hành lý
xuống, xếp mấy chiếc va li Louis Vuitton của tôi thẳng hàng trên vỉa hè.
Tôi đưa cho anh ta hai tờ hai mươi bảng màu tím và một tờ năm bảng rất
đẹp màu xanh lá, trên tất cả những tờ tiền to nhiều màu ấy đều in chân dung
nữ hoàng Elizabeth thời trẻ. Ở nước Anh này, đến cả tiền cũng đẹp đẽ thú
vị hơn. “Gửi anh. Không phải trả lại tiền thừa đâu. Cảm ơn anh rất nhiều vì
đã tận tình giúp đỡ,” tôi nói, hơi khẽ nhún mình một chút xíu. Có vẻ như đó
là một cử chỉ mang phong cách rất Anh.

Người lái xe mỉm cười và nháy mắt với tôi.

Khởi đầu như thế là tốt rồi. Tôi hít một hơi thật sâu rồi thở ra, nhìn hơi thở
của mình biến thành làn sương bay bay trong không khí lạnh buốt của buổi
sớm mai tháng Mười một. Rồi tôi bước lên sáu bậc đá cẩm thạch cũ mèm
trước khu nhà Ethan ở, tìm số căn hộ của cậu ấy và nhấn nút bấm chuông
bằng đồng bên cạnh. Tôi nghe thấy tiếng chuông yếu ớt vang lên, theo sau
là một tiếng “Ai đấy?” qua chiếc loa.

“Ethan! Mình đây! Ra mở cửa mau đi! Mình chết rét rồi này!”

Vài giây sau, Ethan đã cười khì với tôi qua tấm lưới mắt cáo. Cậu ấy mở
tung cánh cửa và ôm tôi thật chặt. “Darcy! Cậu thế nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.