LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 193

“Tuyệt lắm!” tôi nói và đặt lên hai gò má đỏ hồng của Ethan một nụ hôn
kiểu châu Âu. Tôi lùa tay qua mái tóc màu mật ong của cậu ấy. Tóc Ethan
dài hơn trước, những lọn xoăn lòa xòa như bờm sư tử. “Tóc cậu đẹp lắm,
Ethan ạ.”

Cậu ấy cảm ơn tôi và nói chưa có thời gian đi cắt tóc.

Sau đó cậu mỉm cười và nói với giọng có vẻ chân thành, “Được gặp cậu
thật vui, Darce.”

“Được gặp cậu thật tuyệt, Ethan.”

“Cậu cảm thấy thế nào?” Ethan hỏi, khẽ xoa tay lên lưng tôi theo vòng tròn,
cảm giác thật dễ chịu.

Tôi bảo cậu ấy rằng vào nhà, thoát khỏi cái lạnh run người ở ngoài trời và
tắm rửa cái là tôi lại khỏe ngay thôi. “Cậu biết đi máy bay có hại cho da thế
nào rồi đấy. Cái không khí điều hòa ấy khó chịu lắm,” tôi nói. “Nhưng ít
nhất thì mình cũng không còn phải chịu đựng cái máy bay chết tiệt đó nữa.
Trên đó toàn những kẻ tầm thường thấp kém, đến là kinh.”

“Cậu đúng là chẳng tầm thường tí nào,” Ethan nói, nhưng rồi nụ cười trên
môi cậu ấy nhạt dần khi Ethan ngó ra phía sau tôi và trông thấy hành lý của
tôi trên vỉa hè. “Cậu đùa chắc. Chỉ ở có vài tuần mà cậu mang những ngần
ấy đồ cơ à?”

Tôi chưa nói cho Ethan biết rằng kế hoạch của tôi đâu chỉ gói gọn trong vài
tuần ngắn ngủi mà còn hơn thế nhiều, tôi đang tính ở lại vài tháng, thậm chí
là ở hẳn ấy chứ. Nhưng để từ từ rồi tôi thuyết phục Ethan. Đến khi tôi thú
thật ý định của mình với cậu ấy thì tình bạn giữa chúng tôi đã xóa nhòa cả
tình cảm thân thiết giữa Ethan và Rachel rồi nên không cần phải lo. Với lại,
chắc chắn chẳng mấy chốc tôi sẽ tìm thấy anh chàng Alistair của mình cho
xem.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.