LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 202

“Mình có làm vậy đâu. Mình chỉ muốn nói chuyện với cậu, người bạn thuở
ấu thơ của mình, về một người bạn khác của bọn mình và... những chuyện
gần đây, thế thôi. Việc đó có gì sai trái lắm sao?”

Ethan nhìn tôi thật lâu, rồi ăn nốt bữa trưa của mình trong im lặng. Ăn
xong, cậu ấy châm thuốc, hít một hơi dài rồi phả khói về phía tôi.

“Ê! Coi chừng! Mình đang có thai đấy!” tôi ré lên.

“Xin lỗi,” Ethan nói, xoay ghế nhả khói sang hướng khác. “Nhưng sống ở
đây cậu cũng khó mà tránh được điều đó. Người Anh hút thuốc nhiều lắm.”

“Mình cũng biết thế,” tôi nói, đưa mắt nhìn quanh. “Trong này đến là hôi
hám.”

Cậu ấy chỉ nhún vai.

“Vậy. Mình chỉ hỏi vài câu thôi được không?”

“Nếu là về Rachel thì không.”

“Thôi nào Ethan, toàn những câu hỏi tuyệt đối vô hại thôi. Đi mà, được
không?”

Cậu ấy không đáp, vậy là tôi tung ra câu đầu tiên. “Gần đây cậu có nói
chuyện với Rachel không?”

“Có, cách đây không lâu.”

“Cô ta có biết mình đến đây không?” Ethan gật. “Và cô ta không phản đối
chứ?” tôi hỏi, thầm mong cô ta phải phản đối chuyện này. Tôi muốn Rachel
ghen lồng lộn lên vì tôi đang ở London cùng với anh bạn Ethan quý hóa
của cô ta. Tôi muốn cô ta cảm thấy những gì thuộc về mình đang bị xâm
phạm. Tôi đang hết sức nóng lòng chờ đến lúc Ethan gửi cho cô ta bưu
thiếp từ những nơi tôi và cậu ấy đến thăm - những chuyến du ngoạn đến
Vienna, Amsterdam, Barcelona. Có khi tôi còn bơm thêm một câu tai ác
vào phần tái bút của một tấm thiệp nào đó. “Ước gì có cậu ở đây,” tôi sẽ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.