LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 203

viết như thế. Để cho cô ta biết rằng tôi đã quên sạch mọi chuyện liên quan
đến Dex, rằng tôi đang thẳng tiến tới một tương lai tươi sáng.

“Ừ. Cô ấy không phản đối.”

Tôi khịt mũi, tỏ vẻ còn lâu tôi mới tin điều đó. Ethan nhún vai.

“Vậy cô ta có gì mới không?”

“Không có gì nhiều.”

“Vẫn còn cặp kè với Dex à?”

“Darcy. Thôi đi. Mình nói nghiêm chỉnh đấy.”

“Sao chứ? Cậu cứ nói đi! Mình không quan tâm hai kẻ đó có còn bên nhau
không, chỉ là mình tò mò thôi...”

“Mình nói hết sức nghiêm chỉnh đấy,” Ethan nhắc lại. “Đừng hỏi về Dex
nữa.”

“Được rồi. Được rồi. Thật dớ dẩn, chúng ta là bạn của nhau mà không thể
nói thẳng nói thật với nhau. Nhưng thôi. Cậu không thích thì thôi vậy.”

“Phải. Mình không thích,” Ethan đáp, trông như người kiệt sức.

Sau bữa trưa, tôi dỡ đồ trong khi Ethan lui về phòng để viết lách. Tôi có
sang phòng cậu ấy vài lần để xin thêm mắc áo, mỗi lần tôi xuất hiện là cậu
ấy lại ngẩng đầu lên khỏi laptop và nhìn tôi với vẻ khó chịu như thể một
yêu cầu nhỏ nhoi như xin mắc áo cũng làm gián đoạn dòng suy nghĩ của
cậu ấy vậy.

Đến khoảng ba giờ chiều, mọi thứ đã được sắp xếp gọn gàng đến mức tối
đa đối với một căn phòng chật hẹp. Tôi tống quần áo vào chật tủ, xếp
những đôi giày yêu thích thành hai hàng dưới đáy tủ, sau đó cho tất cả đồ
trang điểm, đồ vệ sinh cá nhân và đồ lót lên giá sách. Cái giá không đẹp
lắm nhưng cũng tương đối hữu dụng. Đúng lúc định dẹp hết mọi việc lại và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.