LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 201

Ethan không mắc mưu. Cậu ấy rời mắt khỏi món đậu nhão, ngẩng lên bảo,
“Ổn cả.”

“Chỉ có thế thôi sao?”

“Darcy,” Ethan nói, vẻ ngây thơ giả nai của tôi không thể qua mắt cậu. Khó
mà điều khiển được Ethan theo ý mình.

“Gì?” tôi hỏi.

“Mình sẽ không làm thế đâu,” cậu ấy nói.

“Làm gì?”

“Nói chuyện về Rachel với cậu.”

“Sao lại không chứ? Mình không hiểu,” tôi nói, bỏ chiếc sandwich lên đĩa.

“Rachel là bạn của mình.”

“Thì cậu cũng là bạn của mình, cậu biết mà.”

Cậu ấy rưới chút giấm lên món cá rồi nói, “Mình biết.”

“Annalise là bạn của mình và Rachel, rồi cô ấy cũng sẽ kể với mình mọi
chuyện thôi,” tôi nói, lựa lời thật cẩn thận. “Sao cậu không nói cho mình
biết ý kiến của cậu? Mình sẽ không phật ý đâu. Mình biết thừa cậu đứng về
phía Rachel rồi.” Liệu pháp đòn tâm lý ngược luôn đáng để đem ra thử, dù
là thử với một người thông minh như Ethan.

“Nghe này Darcy, chỉ là mình thấy không thoải mái khi nhắc đến chuyện
đó. Cậu không còn điều gì khác để nói ngoài Rachel sao?”

“Tin mình đi. Còn nhiều lắm,” tôi nói như thể cuộc sống của tôi luôn có
biết bao điều hay ho thú vị trước khi tôi lâm vào cảnh khốn đốn thế này.

“Vậy thì... đừng cố khích mình chê bai Rachel nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.