LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 207

MƯỜI CHÍN

Hóa ra, những lời Ethan nói quả là chuẩn xác. Harvey Nichols đúng là cực
hợp với phong cách của tôi. Tôi đến Harrods trước tiên, nhưng ở đó quá
rộng và chỉ hợp với đám dân du lịch rẻ tiền giống như trung tâm Macy ở
Mỹ. Harvey Nics - tôi nghe một cô gái Anh gọi như thế ở ngay đầu phố
Sloane - là nơi sang trọng hơn, nhiều đồ đắt tiền hơn, khiến tôi nhớ đến
Henri Bendel hay Barneys ở New York. Tôi như lạc vào chốn thiên đường,
đi hết quầy này đến quầy khác, chọn được bao nhiêu là đồ của Stella
McCartney, Dolce & Gabbana, Alexander McQueen, Jean Paul Gaultier và
Marc Jacobs. Sau đó tôi kiếm thêm vài đồ hàng hiệu khác, tìm được những
bộ trang phục đẹp mỹ mãn dành cho mùa đông của các nhà thiết kế tôi
chưa từng nghe tên.

Trong cả buổi chiều hôm ấy, chỉ có một khoảnh khắc duy nhất tôi cảm thấy
lo sợ, đó là khi tôi phát hiện ra mình không còn mặc vừa cỡ 6 nữa. Tôi
mang thai đã được mười bảy tuần rồi, việc lên vài cân đầu tiên đã khiến tôi
phải chọn cỡ lớn hơn so với cỡ 4 mà tôi luôn mặc. Nhưng giờ đây, khi ngay
cả cỡ 6 cũng không vừa, tôi bắt đầu lo cuống lên. Tôi săm soi nhìn đùi và
mông mình trong gương ở phòng thay đồ, sau đó bắt chước bài kiểm tra với
chiếc bút chì. Bài kiểm tra như sau: đứng khép hai bàn chân lại, kẹp một
chiếc bút chì ở giữa hai đùi rồi xem nó có yên vị ở đó không hay là rơi
xuống. Tôi thở phào nhẹ nhõm khi thấy hai đùi mình vẫn còn thon gọn -
kẹp bút chì thì chăc chắn sẽ rơi. Vậy thì tại sao cỡ đồ của tôi lại có thể thay
đổi một cách đột ngột đến thế được nhỉ, cứ như thể chỉ qua một đêm mà
mọi thứ đã khác hẳn vậy? Tôi thò đầu ra khỏi phòng thay đồ và gọi cô gái
bán hàng cực xinh, cô ta mặc chiếc váy da thời thượng và đi đôi bốt mềm
bóng màu cam.

“Cô cho tôi hỏi chút, hàng Dries Van Noten này có size hơi khác đúng
không?” tôi nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.