LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 213

Ethan với một con mắt hoàn toàn khác, hơn hẳn so với trước đây. Thế nên
có lẽ tôi hơi mất tự chủ và nghĩ rằng chơi bời với cậu ấy một chút chắc
cũng vui. Chi tiết như thế nào thì tôi không nhớ, chỉ biết rằng tôi đã lùa tay
vào mái tóc xoăn của Ethan và gợi ý để cậu ấy lái xe đưa tôi về. May thay,
Ethan đã kịp kiềm chế với một sức mạnh siêu phàm nhân danh tình bạn.
Hoặc cũng có thể cậu ấy là dân gay thật. Dù gì đi nữa thì giờ đây ranh giới
tình bạn giữa chúng tôi cũng đã được vạch rõ, thật may mắn làm sao.

“Mình mừng vì được ở đây lúc này,” tôi khẽ thầm thì đầy hạnh phúc.

“Ừ. Mình cũng thế,” cậu ấy đáp, nhưng nghe thật gượng gạo. “Giờ thì ngủ
đi.”

Tôi im lặng được vài phút rồi tự nhiên lại muốn đi vệ sinh. Tôi cố lờ đi
nhưng không được, cứ phân vân không biết có nên đi không. Cuối cùng tôi
đành dậy, và vấp phải một chồng sách đặt cạnh giường.

“Darcy!”

“Xin lỗi cậu. Mình phải đi vệ sinh, không nhịn được. Mình đang mang bầu
mà, đúng không?”

“Cậu mang bầu, còn mình thì bị chứng mất ngủ,” Ethan đáp. “Và mình
đang cố ngủ lại sau bao nhiêu trò tai quái cậu bày ra. Mai mình còn bao
nhiêu việc phải làm.”

“Mình xin lỗi. Mình hứa lát nữa mình sẽ vô cùng lẳng lặng mà đi vào,” tôi
nói. Rồi vội vã đi dọc hành lang đến nhà tắm, đi tiểu, rồi quay trở lại
giường. Ethan lại nhấc chăn lên cho tôi vào, mắt vẫn nhắm tịt. “Giờ thì trật
tự đi. Không thì về xà lim của cậu. Mình nói nghiêm chỉnh đấy.”

“Được rồi. Mình sẽ thật im lặng,” tôi đáp, lại nép mình bên cạnh cậu ấy.
“Cảm ơn Ethan. Đúng là thứ mình cần. Rất cần.”

Vài tuần sau đó, mọi chuyện vẫn diễn ra y như hồi tôi mới đến. Tôi đi
shopping cả ngày, khám phá ra một loạt cửa hiệu thời trang nhỏ: Amanda

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.