LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 217

Rachel.”

Ethan bỏ ngoài tai lời nhận xét đó của tôi và hỏi xem tôi thích bức tranh
nào trong bảo tàng.

“À, mình cũng chẳng biết chọn cái nào nữa.”

“Cậu đã xem bức Bữa ăn tối ở Emmaus chưa?”

“Rồi. Đẹp tuyệt.”

“Thế còn Chân dung Arnolfini của Jan van Eyck?”

“Ôi, mình cũng rất thích bức họa đó,” tôi nói.

“Cậu có thấy dòng chữ trên bức tường phía sau ở trong tranh không?” cậu
ấy hỏi.

“Cậu nhắc lại đi, mình quên mất rồi.”

“Dòng chữ đó nằm bên trên tấm gương... Dịch sang tiếng Anh có nghĩa là
‘Jan van Eyck đã đến đây’, và đúng là người xem có thể nhìn thấy hình ảnh
phản chiếu của danh họa trong tấm gương cùng đôi vợ chồng làm lễ cưới
và một vị khách khác nữa. Mình luôn thắc mắc tại sao Jan van Eyck lại
muốn hình ảnh của chính ông xuất hiện trong bức tranh. Theo cậu thì ông
ấy muốn nói điều gì ở đây?”

Đột nhiên tôi có cảm giác mình quay trở lại thời sinh viên và đang bị ông
giáo sư dạy môn lịch sử mỹ thuật chất vấn. “Hừmmm. Mình không biết.”

“Mình cũng không... nhưng đúng là điều đó khiến người xem phải suy
ngẫm... Và chẳng lẽ cậu lại không thích bức tranh cực lớn ấy sao? Nó to
bằng cả căn phòng chứ ít đâu.”

“Ừ đúng,” tôi đáp. “Đúng là bức họa to thật.”

Ethan phá lên cười, lắc đầu. “Cậu đúng là nói dối như cuội, Darcy. Bức
tranh đó bé tẹo. Chắc cậu chưa bao giờ đến thăm bảo tàng chứ gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.