LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 223

chuyện mang thai của tôi. Ethan hỏi lần gần đây nhất tôi đi khám là khi
nào, tôi nói đó là ngay trước khi tôi chuyển đến sống cùng với cậu và rằng
sắp tới đây tôi lại đến kỳ hẹn khám lần nữa.

Nghe thấy tôi nói hớ, Ethan nhướng mày hỏi, “Sống cùng mình á?”

“Ý mình là đến thăm,” tôi đáp và lập tức lái sang đề tài khác trước khi cậu
ấy lại tra hỏi về chuyện bao giờ tôi định về, để rồi phát hiện ra tôi chỉ mua
vé máy bay chiều đi. “Lần tới, khi đi khám, mình sẽ biết được em bé là trai
hay gái... Nhưng mình cũng biết trước là con gái rồi.”

“Sao lại thế?” Ethan hỏi đúng lúc cô phục vụ mang đồ ăn tới bàn chúng tôi.

“Chỉ là mình cảm thấy rất chắc chắn, vậy thôi. Chúa ơi, hy vọng em bé là
con gái. Mình chẳng thể ưa nổi đàn ông thời nay. Tất nhiên là trừ câụ ra. Và
trừ những anh chàng gay nữa.”

Ethan bật cười.

“Cậu không bị gay đấy chứ?” tôi hỏi. Có vẻ giờ là lúc thích hợp để đề cập
đến đề tài này.

“Không.” Cậu ấy lắc đầu cười. “Cậu nghĩ mình thế à?”

“Ừ thì... tại cậu không có bạn gái,” tôi đáp. Và lại còn chẳng bao giờ “gục
ngã” trước mình nữa, tôi nghĩ thầm.

Ethan cười vang. “Nhưng mình cũng làm gì có bạn trai đâu.”

“Phải lắm... Mình cũng chẳng biết. Cậu có khiếu thẩm mỹ, hiểu biết rất
nhiều về nghệ thuật này nọ. Chắc tại Brandi đã khiến cậu không còn hứng
thú gì với phụ nữ nữa.”

“Cô ta đâu có khiến mình hết hứng thú với tất cả phụ nữ.”

Tôi săm soi nhìn nét mặt Ethan nhưng chẳng thể dò ra cậu ấy đang nghĩ gì.
“Mình nói vậy làm cậu cảm thấy bị xúc phạm à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.