LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 221

Qua nhà hàng, đi xa hơn nữa, tôi bắt gặp một khu vườn tuyệt đẹp được cắt
tỉa ngay hàng thẳng lối. Ethan nói nó được phu nhân Holland trồng vào
năm 1790 với những đóa thược dược đầu tiên ở Anh. Tôi hỏi làm sao mà
cậu ấy nhớ được bao nhiêu là tên, bao nhiêu là sự kiện và ngày tháng như
thế, và chẳng lẽ cậu ấy không bao giờ bị nhiễu loạn với những thông tin vô
bổ đó hay sao.

Cậu ấy đáp rằng lịch sử không phải là một mớ thông tin lộn xộn. “Cái lộn
xộn vô bổ ở đây là những thứ cậu đọc được qua mấy tờ tạp chí thời trang.
Là việc biết rõ đám người nổi tiếng đang cặp kè với ai và vì lý do gì.”

Tôi mở miệng định nói rằng những người nổi tiếng hôm nay sẽ trở thành
nhân vật lịch sử của mai sau, nhưng Ethan ngắt lời tôi. “Xem kìa. Một con
công!”

Quả nhiên, một con công đẹp tuyệt với bộ lông màu xanh lục và xanh
dương rực rỡ óng ả đang oai vệ bước trên bãi cỏ có hàng rào bao quanh,
những chiếc lông vũ xòe rộng trông giống hệt logo biểu tượng của đài
NBC. “Ôi. Đẹp quá đi mất,” tôi nói. “Giá mà mình có một cái áo khoác
màu lông công như thế kia thì thật tuyệt.”

“Mình sẽ ghi nhớ điều đó khi nào mua quà Giáng sinh cho cậu,” Ethan nói.
Dù biết là cậu chỉ nói đùa nhưng tôi cũng thấy vui khi nghe Ethan nhắc đến
Giáng sinh. Hy vọng tôi có thể ở lại ít nhất là đến tận lúc ấy. Nếu được như
thế, tôi sẽ không phải lo lắng gì về nơi ăn chốn ở cho tới khi em bé chào
đời. Chắc chắn Ethan sẽ không đuổi tôi ra khỏi cửa khi tôi bước sang ba
tháng cuối của kỳ mang thai đâu. “Được rồi. Trên này là nơi yêu thích của
mình trong công viên. Đây là vườn Kyoto, được xây dựng để kỷ niệm lễ
hội Nhật Bản.”

Chúng tôi trèo lên vài bậc thang và bắt gặp một tấm áp phích cổ động trên
đường tới khu vườn.

“Nơi này đẹp quá phải không?” Ethan nói, dừng lại trước lối vào.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.