LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 288

“Hừm, chúc vui vẻ. Mình đi đây,” tôi nói, thầm nhủ đừng nghĩ ngợi đến
chuyện tình cảm của cậu ấy.

Khi tôi bước ra khỏi cửa, Ethan hỏi tôi có định bắt taxi không.

“Không, mình đi tàu điện ngầm,” tôi đáp và giơ tấm thẻ lên. “Mình đang
thắt lưng buộc bụng, nói để cậu biết nếu cậu còn chưa nhận ra.”

“Bây giờ muộn lắm rồi, cậu đi một mình không ổn đâu.”

“Mình tưởng cậu bảo đi tàu điện ngầm buổi tối sẽ an toàn?” tôi hỏi.

“Thì đúng là thế. Nhưng... mình cũng không biết nữa. Cậu đang mang bầu
mà. Đây.” Cậu ấy mở ví, rút ra vài tờ tiền và cố nhét vào tay tôi.

“Ethan, mình đâu cần tiền của cậu. Số tiền để dành vẫn thừa sức cho mình
tự lo được,” tôi nói, dù sáng nay một trong số mấy tấm thẻ tín dụng của tôi
đã bị từ chối ở cửa hàng Marks & Spencer khi tôi định mua một chiếc áo
lót mới cho vừa với vòng ngực cỡ D ngày một nở nang của phụ nữ mang
bầu.

Cậu ấy lại cất tiền đi và nói, “Vậy thì thôi... nhưng mà cậu bắt taxi đi nhé?”

“Ừ,” tôi đáp, cảm động khi thấy cậu ấy quan tâm tới mình đến thế. “Cậu
cũng phải cẩn thận đấy.” Tôi nháy mắt. Ethan nhìn tôi ngơ ngác.

“Nhớ dùng bao đấy.”

Cậu ấy đảo tròn mắt và phẩy tay một cái, tôi dịch cử chỉ ấy ra thành: “Cậu
đừng có điên. Mình chưa ngủ với cô ta đâu.” Ethan hôn tạm biệt lên má tôi
và tôi bỗng ngửi thấy mùi nước hoa thoang thoảng của cậu ấy. Mùi hương
thật dễ chịu, và lạ lùng thay, nó khiến tôi cảm thấy buồn vô hạn. Tôi thầm
nhắc nhủ mình là có anh chàng Simon Đầu Đỏ đang đợi tôi tại bữa tiệc ở
khu Mayfair.

Nhưng khi ngồi trên ghế sau của chiếc taxi đang chạy đến căn hộ của Meg,
cố lấy tinh thần cho buổi tối trước mắt, tôi vẫn không sao gạt đi được cảm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.