LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 334

với tôi đến lần thứ một tỷ rằng trông tôi đẹp đến thế nào. Sau đó, không
thèm xin phép, cô ta tự tiện đưa tay sờ bụng tôi (tôi thực sự không thích
cho bất cứ ai chạm vào bụng mình, ngoại trừ Ethan và Geoffrey) rồi nói
bằng giọng khoa trương quá mức, “Thú vị thật đấy!” Một câu nói nghe
chẳng thật chút nào. Có lẽ tôi cảm thấy như vậy là do tôi nhớ ngày xưa
mình cũng nói những câu tương tự với Annalise khi cô ấy mang bầu trong
khi thực chất những gì tôi nghĩ lại là, Thật may phước, mình không giống
như thế.

“Bao lâu nữa thì cô sinh?” Sondrine hỏi.

“Geoffrey nói thời gian mang thai đôi là khoảng ba sáu hay ba bảy tuần gì
đó, thế nên chắc là tôi còn phải chờ thêm sáu tuần nữa.”

Geoffrey đang xem danh sách các loại rượu bèn ngẩng lên nhìn tôi đầy âu
yếm. Anh đan tay mình vào tay tôi bên dưới gầm bàn. “Chúng tôi cũng
đang nóng lòng lắm.”

Tôi thấy mặt Ethan đanh lại - những lúc bực bội cậu ấy vẫn luôn vậy - và
miệng hơi giật giật. Không hiểu cậu ấy đang nghĩ gì nhỉ. Để phòng trước
nếu chẳng may cậu ấy cảm thấy bị cho ra rìa trong cái gọi là chúng tôi của
Geoffrey, tôi quay sang nói với Sondrine, “Đúng vậy. Bây giờ cảm giác bắt
đầu trở nên rất thật rồi. Nhất là khi Ethan và tôi cùng nhau chuẩn bị phòng
cho em bé vào cuối tuần trước. Căn phòng đáng yêu vô cùng. Cô đã xem
chưa?”

“Chưa,” cô ta đáp bằng giọng cứng nhắc, mắt liếc nhìn Ethan. Giờ thì đến
lượt cô ta tức rồi. Tôi có thể thông cảm cho cô ta. Nếu tôi mà hẹn hò với
một anh chàng nào đó thì tôi cũng chẳng muốn cô bạn anh ta cùng với hai
đứa con sinh đôi đến ở chung nhà với anh ta đâu. Thế nên cô ta làm một
điều mà nếu ở vào địa vị cô ta thì tôi cũng sẽ làm: khơi lên cảm giác khó
chịu trong Geoffrey, người rõ ràng cùng phe với mình. “Vậy còn anh, anh
xem chưa?” cô ta hỏi anh ấy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.