LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 345

một bộ đồ ngủ bằng vải flannel kẻ ca rô và bảo, “Đây, cậu mặc thử đi.”

Tôi cầm lấy và bảo sẽ vào phòng tắm để thay.

“Được rồi. Nhanh lên nhé. Cậu còn phải nằm nghỉ đấy.”

Tôi gật đầu nói mình sẽ quay lại ngay tức thì. Tôi vào phòng tắm, cởi bộ đồ
đang mặc ra rồi đứng trước gương theo chiều nhìn nghiêng. Bụng tôi to
khủng khiếp. To đến mức nếu không cúi xuống thì sẽ không nhìn thấy chân
đâu nữa. Tôi cầu mong mấy tuần tới đây bụng mình sẽ còn to hơn. Càng to
càng tốt. Tôi đi tiểu rồi nín thở nhìn vào toilet. Thật nhẹ cả người, không
còn bị ra máu nữa rồi.

Tôi đánh răng thật nhanh, rửa mặt với nước mát rồi mặc bộ quần áo ngủ
mềm mại cũ mèm của Ethan vào, kéo dây chun quần xuống phía dưới
bụng. Vừa vặn - gần như vậy. Tôi ngửi thử ống tay áo, hy vọng mùi nước
hoa của Ethan vẫn còn vương lại, nhưng chỉ thấy thoang thoảng mùi nước
xả vải.

Khi quay lại phòng tôi thấy Ethan đang trải chăn ga như trong khách sạn.
“Lên đi,” cậu ấy vừa nói vừa vỗ nhẹ lên gối của tôi.

Tôi chui vào trong chăn, hỏi Ethan sắp đi ngủ chưa, cậu ấy nói sắp, khi nào
đánh răng và làm nốt một số việc khác xong cậu ấy sẽ vào. Tôi băn khoăn
không biết trong số đó có bao gồm việc gọi điện cho Sondrine không.

Nếu quả thực Ethan có gọi thì cuộc nói chuyện cũng không kéo dài lâu, bởi
lẽ chỉ vài phút sau cậu ấy đã quay lại phòng, tắt đèn rồi trèo lên giường nằm
cạnh tôi. Tôi rất muốn được chạm vào cậu ấy, và thầm cân nhắc xem có nên
nắm tay cậu ấy bên dưới lớp chăn không. Đúng lúc tôi quyết định có lẽ
không nên thì Ethan rướn người sang thơm lên khóe miệng bên trái của tôi
thật nhanh. Hơi thở của cậu ấy có mùi Listerine, đôi môi Ethan để lại một
vết ươn ướt trên da tôi. Tôi đưa tay chạm vào chỗ đó trong lúc cậu ấy bảo,
“Thấy các con cậu không sao, mình mừng lắm Darce ạ. Và mình cũng vui
khi có cậu ở đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.