LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 35

BỐN

Từ lâu tôi đã biết Marcus chỉ là bạn sống cùng căn hộ với Dexter hồi học
năm thứ nhất Đại học Georgetown, một kẻ lười chảy thây, chẳng làm được
trò trống gì. Marcus tốt nghiệp với điểm số gần bét lớp và lúc nào cũng
trong tình trạng phê thuốc, trong khi Dex ra trường với tấm bằng loại ưu và
không bao giờ dùng thử bất cứ loại chất gây nghiện nào. Nhưng tình bạn từ
những ngày tháng mới chân ướt chân ráo vào trường có thể rất khăng khít,
vậy nên bọn họ vẫn thân thiết trong suốt quãng đời sinh viên và cả khi đã ra
trường dù hai người sống ở hai đầu đất nước.

Dĩ nhiên là tôi chẳng bao giờ quan tâm đến anh bạn đại học đó của Dex,
cho tới khi chúng tôi đính hôn và cái tên Marcus được đưa vào danh sách
ứng cử cho vị trí phù rể. Dex mới chỉ chọn được bốn người, nhưng tôi thì
lại có tới năm cô phù dâu (trong đó Rachel là phù dâu chính), và chuyện
cân bằng giữa phù dâu và phù rể trong đám cưới là điều khỏi cần bàn cãi.
Thế là Dex gọi điện cho Marcus và long trọng đặt vinh dự đó lên vai anh ta.
Sau khi hai người khề khà câu chuyện câu trò được một lúc, Marcus đòi
được nói chuyện với tôi. Tôi thấy việc đó cũng phải thôi, nhất là khi chúng
tôi chưa biết mặt nhau. Anh ta nói vài câu chúc mừng chung chung cùng
vài lời hứa hẹn sẽ không chuốc cho chú rể say quắc cần câu vào đêm trước
ngày cưới. Tôi bật cười đáp lại rằng tôi hy vọng anh ta giữ lời, không thể
ngờ được rằng lẽ ra điều Marcus nên hứa phải là sẽ không ngủ với tôi trước
lễ cưới của tôi và Dex.

Thực ra, tôi cũng chẳng mong được gặp anh ta trước ngày cưới chút nào,
nhưng rồi một vài tuần sau đó, Marcus đến Manhattan để nhận một công
việc mới. Để chúc mừng, tôi đã đặt chỗ trước tại nhà hàng Aureole, mặc
cho Dex cứ nhất nhất nói rằng Marcus không phải là một gã thích xa hoa.

Dex và tôi đến đó trước và ngồi ở quầy bar đợi Marcus.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.