LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 361

cô ấy muốn nói đến sự xa cách về tình cảm hay địa lý?”

“Có lẽ là cả hai,” Ethan đáp.

“Cô ấy nghĩ đến mình mỗi ngày ư? Cậu có cho rằng cô ấy đang nói quá lên
thế không?”

“Không, thực sự là không,” Ethan nói. “Còn cậu, chẳng lẽ cậu không nghĩ
đến cô ấy mỗi ngày sao?”

Câu trả lời đúng là “phải’, nhưng tôi vờ như không nghe thấy câu hỏi đó
mà tiếp tục liến thoắng. “ ‘Mình rất vui khi Ethan báo với mình’?” tôi đọc,
nhớ lại những điều mình nghe lén được hồi Giáng sinh. “Chính xác thì cậu
đã nói với cô ấy những gì?”

“Ừm, thì mình bảo cậu sẽ sinh đôi hai bé trai. Cậu cho phép mình rồi còn
gì... và mình cũng nói là ở đây cậu vẫn ổn, đã làm quen với vài người bạn
mới. Và cả về Geoffrey nữa.”

“Kể từ khi mình và Geoffrey chia tay, cậu đã nói chuyện với cô ấy lần nào
chưa?”

“Chưa.”

Trong giây lát tôi cân nhắc xem có nên hỏi cậu ấy chuyện Rachel đính hôn
không, nhưng rồi nghĩ đi nghĩ lại, tôi thấy mình vẫn chưa sẵn sàng nghe
cậu ấy xác nhận điều đó. Tôi gấp tấm thiếp nhét vào trong phong bì.

“Thực sự cô ấy sẽ chẳng dám mơ đến chuyện hai bọn mình lại có thể làm
bạn thân thiết như ngày xưa, đúng không?” tôi hỏi, giọng đuối dần.

“Rachel hiểu cậu khá rõ đấy, Darce. Mình không nghĩ cô ấy mong cậu sẽ
chịu mềm lòng,” Ethan nói khẽ. Giọng cậu ấy bình thản, nhưng nét mặt lại
như muốn nói, “Mình nghĩ rồi cậu sẽ mềm lòng thôi.” Hay thậm chí là,
“Mình nghĩ cậu đã mềm lòng rồi còn gì nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.