LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 59

ra tôi có một cuộc hẹn ăn tối với khách hàng nhưng lại bị hủy vào phút
chót, vậy là tôi tới nhà Marcus, định làm cho anh ta bất ngờ. Anh ta chưa
về, nhưng tôi thuyết phục người giữ cửa khu nhà cho tôi chìa khóa dự
phòng để tôi vào đợi Marcus. Sau đó tôi lên nhà, cởi quần áo, chỉ để lại đôi
guốc in họa tiết da báo, rồi nằm ườn trên sofa, hồi hộp chờ đợi anh ta về và
trông thấy mình.

Khoảng một tiếng sau, đúng lúc bắt đầu lơ mơ ngủ thì tôi nghe thấy tiếng
cười khúc khích của phụ nữ không lẫn vào đâu được vang vọng từ hành
lang và tiếng thì thầm của Marcus, rõ ràng đang chọc ghẹo cô ta. Tôi lồm
cồm bò dậy mặc đồ nhưng không kịp, Marcus và một đứa con gái tóc vàng
trông hơi giống Stacy ở quán Aureole bước vào. Gương mặt xinh xắn
nhưng dáng người lại hình quả lê, thậm chí còn tệ hơn thế, cô ta đi đôi giày
Nine West hết mốt từ ba mùa trước. Cả ba người đứng đó, cách nhau chỉ
chừng một mét. Trên người tôi vẫn chẳng có gì ngoại trừ đôi guốc Blahnik.

“Darcy, cô làm tôi suýt vãi ra quần,” Marcus nói, trông vẫn chẳng có vẻ gì
sợ sệt. “Người gác cửa đâu có nói là cô đang ở đây.”

Tôi vội vàng khoác bừa lên người cái áo phông bẩn thỉu của Marcus đang
vắt trên thành sofa nhưng trước đó vẫn còn kịp bắt gặp cái nhìn soi mói từ
đầu đến chân đầy ghen tị của đứa con gái kia. “Chắc hắn quên,” tôi rít lên.

“Tôi về đây,” ả tóc vàng nói, đi giật lùi như một con thú mắc nạn.

“Biến đi,” tôi nói, chỉ tay về phía cửa. Marcus gọi với theo, “Bye, Angie,
anh sẽ…”

“Mai anh ta sẽ gọi cho cô, Angie,” tôi mỉa mai phun ra. “Bái bai.”

Ngay khi cánh cửa vừa đóng lại, tôi lao vào đánh anh ta, vừa đánh vừa gào
lên: Đồ khốn nạn, đồ dối trá, anh đã phá hỏng hôn ước của tôi, hủy hoại
cuộc đời tôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.