LONDON NGÀY NẮNG HẠ - Trang 99

MƯỜI MỘT

Căn hộ của tôi vẫn chưa đến mức quá trống trải khi Dex dọn đi, nhưng anh
ta đã mang theo chiếc bàn ăn trong bếp, hai cái đèn và một cái tủ ngăn Kéo.
Tôi hết sức sung sướng khi tống khứ tất cả mấy thứ đó đi, nhất là cái bàn
thô kệch bằng gỗ thông trông chẳng khác nào đồ trong gia đình một người
Amish

[4]

. Tôi tính sẽ tìm mấy món đồ bóng bẩy hơn, thời thượng hơn để

tôn lên đẳng cấp của căn hộ chung cư trông ra một không gian đẹp đẽ mà
tôi và Marcus sẽ mua chung. Quả là một cách hay để thoát khỏi cái tính
thích những thứ truyền thống của Dexter, anh ta muôn đời chỉ mê những
tòa nhà cổ có từ thời tiền chiến trông thì đẹp nhưng phòng chứa đồ thì bé tí.

Vậy là khoảng hai tuần sau lễ cưới hụt, tôi lôi Marcus tham gia vào hành
trình sắm đồ nội thất. Chúng tôi đi tàu điện ngầm tới phố 59 và phố Lex,
hướng tới hiệu Crate anD Barrel trên đại lộ Madison. Khi đẩy cửa kính
bước vào, trong tôi chợt gợn lên một nỗi buồn kỳ lạ khi nhớ lại lần gần đây
nhất mình đến đây mua đồ, cái lần tôi và Dex đến chọn đồ cho đám cưới.
Tôi kể với Marcus kỷ niệm ấy, và anh đã cài đặt sẵn câu trả lời tự động cho
những hoài niệm xưa cũ.

“Ààà. Những ngày xưa yêu dấu,” anh nói khi theo tôi lên tầng hai. Đến đầu
cầu thang, tôi dừng lại trầm trồ trước một chiếc bàn hình chữ nhật bằng gỗ
anh đào, chân bàn thuôn nhỏ. Đúng là kiểu bàn tôi muốn mua nhưng không
ngờ lại tìm được một cách dễ dàng đến thế. Tôi đưa tay vuốt mặt bàn nhẵn
mịn. “Thật hoàn hảo. Anh thích không? Anh thấy sao? Thử nghĩ xem cái
bàn này kê cùng với ghế đệm dày sẽ thế nào. Màu xanh lục chẳng hạn?”

Marcus nhún vai. “Ừ. Có vẻ cũng được đấy.” Anh đang nhìn chằm chằm
vào cái gì đó sau lưng tôi. “Ừm, Darcy này... Rachel và Dex đang ở đây,”
anh nói bằng sắc giọng khiến tôi biết ngay đây không phải trò đùa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.