LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 100

Chiêu Nguyên vội vàng lắc đầu, "Không phải, huynh ấy ngủ rồi, tôi mới

tự ý ra ngoài đi loanh quanh." Tôi muốn xem con rùa của huynh.

Nó cố gắng không tỏ vẻ gì qua nét mặt, lén nhìn trộm con rùa kia. Con

rùa lại như chẳng thèm bận tâm đến nó, mí mắt cũng không buồn nhấc lên.
Đỗ Như Uyên đặt đôi đũa đang cầm trong tay xuống, "Tại hạ vốn nghĩ,
Thanh Sơn phái đưa tại hạ lên núi là có dụng ý, muốn tại hạ thế chân chỗ
khuyết người kia."

Chiêu Nguyên cúi đầu, huynh nghĩ không sai chút nào đâu. Đỗ Như

Uyên nói tiếp, "Nhưng khi cố ý thăm dò, thì tại hạ lại bất ngờ vì thái độ của
Lạc thiếu hiệp. Mới đầu tại hạ cố ý từ chối, sau đó lại làm bộ làm tịch đưa
ra vô số yêu cầu, vốn để xem mấy người mưu đồ không thành rồi sẽ lộ ra bộ
mặt thế nào, không ngờ Lạc thiếu hiệp vẫn nhất mực khách khí thủ lễ, hào
sảng nghĩa khí, người như vậy khiến tại hạ không khỏi khâm phục, thực sự
đáng để kết giao, Thanh Sơn phái quả thật là môn phái hiếm có."

Chiêu Nguyên sững người nhìn gã, tờ giấy tống tiền Lạc Việt viết định

ép Đỗ Như Uyên bán thân cứ bay qua bay lại trước mắt nó. Đỗ Như Uyên
đứng dậy, nở nụ cười như dương liễu reo gió xuân, "Làm phiền Chiêu
Nguyên chuyển lời đến Lạc Việt thiếu hiệp, tại hạ đồng ý gia nhập, làm
môn hạ đệ tử Thanh Sơn phái."

"Gã nói đồng ý?" Lạc Việt vặn mình, từ trên giường ngồi bật dậy, trợn

tròn mắt, "Trời ạ, cái người này bệnh gì không biết."

Chiêu Nguyên giải thích, "Gã nói làm bao nhiêu chuyện như vậy đều là

để thăm dò huynh. Tóm lại huynh mau mau đem hủy tờ giấy tống tiền kia
đi."

Lạc Việt lập tức rút trong áo ra tờ giấy nọ, thoăn thoắt xé vụn, rồi chạy

như bay đi thông báo tin tốt lành cho sư phụ Hạc Cơ Tử cùng các sư thúc sư
đệ. Thanh Sơn phái trên dưới vui mừng khôn xiết, tức tốc tổ chức nghi thức

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.