LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 98

chút tiền thỏa đáng có gì mà không được?"

Lạc Tần nói, "Nhưng thế này thì cao quá."

Lạc Việt nghiêm sắc mặt, "Cao chỗ nào? Từ cõng lên núi tới cứu giúp

tổng cộng chỉ thu có hai mươi lượng, thắng cảnh mấy trăm năm Thanh Sơn
phái chúng ta xây dựng, yên bình tĩnh mịch, lại thêm cả tiên khí bất phàm,
trà nước giường chiếu thức ăn mới thu có chút đỉnh đó, quả thật là nhân đạo
lắm rồi.

Cộng cả thảy chỉ hơn ba mươi lạng bạc, thấu đáo biết nhường nào."

Đám sư đệ đều gật đầu, Lạc Ngô nói, "Nhưng, đại sư huynh, đệ thấy tay

thư sinh đó mặt mũi nghèo hèn, chắc chắn không trả nổi ba mươi lạng bạc
đâu, thà huynh cứ thịt gã còn hơn."

Lạc Việt cầm tờ giấy đã viết lên thổi phù phù, đoạn gấp lại, "Ta đương

nhiên biết gã không trả nổi. Thời nay có những người rượu mời không uống
lại cứ thích uống rượu phạt, nhờ gã giúp gã không giúp, chỉ đành dùng món
nợ này ép gã bán thân cho Thanh Sơn phái chúng ta."

Chiêu Nguyên trợn mắt há mồm, ban nãy Lạc Việt hào sảng đại độ

trước mặt Đỗ thư sinh, thì ra đều là tính toán cả. Không hiểu vì sao, nó lại
rất khâm phục Lạc Việt lúc này, liệu có phải nó cũng được coi là một con
rồng gian tà rồi hay không? Lạc Ngô trầm trồ, "Đại sư huynh, huynh thật
thâm độc."

Lạc Việt cười khì khì nói, "Chẳng thâm chẳng phải quân tử, không độc

không phải trượng phu."

Chiêu Nguyên liếc mắt dòm sang Lâm Tinh, vừa này Lâm Tinh tỉ tỉ còn

không ngớt khen ngợi Lạc Việt lòng dạ rộng rãi, chứng kiến cảnh tượng này
không biết có thất vọng không? Lâm Tinh vẫn đang nhìn Lạc Việt, niềm tán
thưởng trong mắt còn mãnh liệt hơn, cô lầm bầm, "Thủ đoạn như thế, quả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.