LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 102

tham bái chân dung sư tổ, hành lễ bái sư với bần đạo, bần đạo sẽ lập tức thu
nhận cô nương vào Thanh Sơn phái."

Lâm Tinh bĩu môi, "Rắc rối chết được, thôi bỏ đi, ta không vui rồi."

Đoạn lầm bầm, "Cái gì mà chân dung sư tổ, sư tổ của các người có khi còn
là vãn bối hậu sinh không biết kém ta bao xa nữa là, bắt ta đập đầu ư, các
ngươi có xứng không?"

Chiêu Nguyên nghe được mấy lời này, liền giơ chân trước lên, nhẩm

tính. Lâm Tinh hằm hè rít lên qua kẽ răng, "Ngươi đang tính xem ta bao
nhiêu tuổi phải không?"

Chiêu Nguyên vội vàng hạ vuốt xuống, "Đâu có, tôi đang tính xem còn

bao lâu nữa thì ăn cơm."

Lâm Tinh hừ một tiếng, lại nói, "Vậy kẻ mới nhập môn kia, phải xưng

hô với ta và Chiêu Nguyên thế nào?"

Đỗ Như Uyên khiêm tốn lên tiếng, "Tuy hai vị đến Thanh Sơn phái

trước tại hạ, nhưng Lâm Tinh cô nương và Chiêu Nguyên hiền đệ trông đều
còn trẻ thế này, bắt tại hạ gọi sư tỉ sư huynh quả thật tại hạ không gọi được,
chỉ có thể xin Lâm Tinh cô nương và Chiêu Nguyên hiền đệ để tại hạ lấn
lướt một chút, gọi hai vị là sư muội sư đệ."

Thái độ của gã nhã nhặn lịch sự, Hạc Cơ Tử vô cùng tán thưởng Lâm

Tinh liếc xéo Đỗ Như Uyên, lại hừ một tiếng. Trong tích tắc, Chiêu Nguyên
đột nhiên thấy con rùa trên đầu Đỗ Như Uyên mở bừng mắt, bắn ra tia nhìn
đầy khó chịu, "Một lũ trẻ ranh nông cạn." Định thần nhìn kỹ lại, con rùa đã
khép mí mắt gật gù, tựa hồ chuyện ban nãy chưa hề xảy ra.

Sau khi nghi thức bái sư hoàn tất, Lâm Tinh kéo Lạc Việt ra một góc

khuất, "Lạc Việt, ta có cảm giác tên Đỗ Như Uyên kia chẳng tốt lành gì đâu,
ngươi nên tránh xa gã ra một chút."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.