LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 103

Chiêu Nguyên cẩn trọng góp lời, "Tôi lại thấy huynh ấy không giống

người xấu chút nào."

Lâm Tinh hừ mũi, "Ngươi mới lên bờ mấy hôm? Gặp được mấy người

phàm trần? Không cầm gậy đập ngươi thì ngươi cho rằng đấy là người tốt
chắc? Nói cho ngươi biết, người phàm ấy à, càng xấu xa thì càng không để
ngươi nhìn ra điểm xấu xa của họ đâu. Kẻ có thể khiến ngươi từ đầu tới
cuối cho hắn là người tốt, mới là kẻ xấu lợi hại thực sự."

Chiêu Nguyên nửa hiểu nửa không hiểu đưa tay gãi gáy, quyết định

không góp thêm lời nào nữa. Lạc Việt vô tư nói, "Tay Đỗ thư sinh đó là xấu
hay tốt ta cũng chẳng quan tâm, chỉ cần gã trụ qua mấy ngày diễn ra Luận
võ Đại hội là được. Xong xuôi thì ai đi đằng nấy, chưa biết chừng vĩnh viễn
không dây dưa gì nữa cũng nên."

Lâm Tinh nói, "Nếu thật vậy thì tốt, ta cứ có dự cảm gã sẽ dây dưa rất

nhiều, đây dưa rất lâu nữa kìa."

Chiêu Nguyên âm thầm tán đồng, nó cũng có dự cảm như vậy. Lạc Việt

xua tay, "Cứ đợi đến lúc đó hãy hay. Chẹp, ta vừa nhớ ra còn có việc phải
làm. Lâm Tinh cô nương, xin cáo từ trước."

Chiêu Nguyên chưa kịp phản ứng gì, Lạc Việt đã tức tốc lướt đi. Lâm

Tinh nhìn theo, cắn môi tự nhủ, "Hắn tránh ta, liệu có phải vì đã biết ta là ai
rồi không?"

Lâm Tinh vốn định đến chiều sẽ nói chuyện với Lạc Việt, nhưng hắn cứ

như xuất quỷ nhập thần, chốc ở đây giúp sư thúc làm cái này, lát lại qua đó
giúp sư đệ làm cái kia, thậm chí còn giúp Hạc Cơ Tử chép mấy bản danh
sách đệ tử, phòng đến Luận võ Đại hội có cái dùng. Cuối cùng thì chạy tới
nói chuyện cùng Đỗ Như Uyên, kể đủ chuyện lạ trời Nam đất Bắc, mãi cho
đến tận khuya. Không chừa cho cô lấy một cơ hội nhỏ. Hôm sau mới sáng
ra, Chiêu Nguyên đã bị Lạc Việt gọi dậy, dụi mắt theo hắn đi ăn sáng, nào

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.