LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 109

thứ ta cho hắn nuốt ở tiền điện tối qua chứ? Bấy giờ ngươi đã nhìn ra rồi
phải không, đó chính là vảy kỳ lân của ta. Hì hì, phương pháp kỳ lân hộ
mạch kết ước với người được bảo hộ, chính là cho người đó nuốt vảy của
mình. Vì vậy, giờ ta đã là kỳ lân hộ mạch của hắn rồi."

Chiêu Nguyên nhớ lại bộ dạng hiền lành vô hại của Lâm Tinh khi đưa

mảnh vảy kỳ lân cho Lạc Việt, câu nói "không từ thủ đoạn" bất giác hiện
lên dập dềnh trước mắt nó. Lâm Tinh che miệng sau tay áo, cười như được
mùa, "A ha ha ha... ván đã đóng thuyền, hắn định không nhận lời thế nào
chứ?"

Sau khi Lâm Tinh bỏ đi, Chiêu Nguyên vẫn thẫn thờ đứng bên vườn

rau, bầy ong mật tiếp tục vo ve xung quanh, vì trên quần áo nó còn vương ít
phấn hoa cải.

Cách dùng máu vấy lên long châu, như phụ vương hướng dẫn, thật ra

cũng không khác gì cách Lâm Tinh đã làm. Chỉ cần máu thấm vào long
châu, người đó coi như định huyết khế với long thần hộ mạch, bất kể y có
chấp nhận hay không. Chẳng phải cũng là không từ thủ đoạn ư? Làm như
vậy rốt cuộc là đúng hay sai?

Lòng dạ Chiêu Nguyên ngổn ngang, cả đau đầu nữa. Vì thế nó bước vào

bên dưới một giàn dưa, ngồi xuống tẩn mẩn nghĩ ngợi. Một giọng nói ôm
ồm thình lình vang lên bên cạnh, "Con tiểu kỳ lân kia thật là nông cạn, làm
như nó, sao có thể trở thành thần hộ mạch chân chính." Chiêu Nguyên giật
thót, đứng bật dậy, giọng nói kia vẫn tiếp tục ồm ồm, "Ngươi cũng rất nông
cạn, lão phu chẳng qua chỉ nói một câu vậy thôi, làm gì mà ngươi sợ đến
mức ấy? Thật chẳng điềm tĩnh gì cả."

Chiêu Nguyên dáo dác nhìn quanh tìm nơi phát ra tiếng nói, cuối cùng

phát hiện một con rùa dưới góc giàn dưa.

Chính là con rùa nằm trên đầu Đỗ Như Uyên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.