LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 125

Trọng Hoa Tử vuốt râu cười cười, sải bước đi trên mặt hồ, các đạo

trưởng chủ sự của Thanh Huyền phái cũng theo sau lão. Cả bọn đi trên mặt
nước mà ung dung như đi trên đất bằng, tu vi so với Hoa Sơn phái đạp kiếm
trên trời rõ ràng cao minh hơn nhiều.

Lâm Tinh nhìn theo Hoa Sơn phái bay trên không, âm thầm động ngón

tay.

Trọng Hoa Tử đang bước tới giữa hồ, bỗng thấy phía trước tõm một

tiếng, một chấm đen từ trên không như sao băng bổ nhào xuống, xé toạc
mặt nước, ùng ục mấy tiếng rồi chìm nghỉm. Chưởng môn Hoa Sơn phái
đạp kiếm đáp xuống, lớn giọng quát, "Kẻ nào phóng ám tiễn hại người?"

Đương nhiên không ai trả lời.

Lâm Tinh khẽ nhếch khóe môi, quay sang hỏi Lạc Việt, "Chúng ta đi thế

nào đây?"

Hạc Cơ Tử đáp, "Đường bộ vẫn cứ chắc chắn nhất, chúng ta đi cầu

treo."

Nhóm Thanh Sơn phái men theo cây cầu treo sang bờ bên kia, điều

khiến Lạc Việt thấy kỳ lạ là, Lạc Lăng Chi không hề trổ tài khoe mẽ, cũng
dẫn các sư đệ Thanh Huyền phái đi qua cầu. Lúc này Hoa Sơn phái đang ba
chân bốn tay mò với tên đệ tử bị chìm. Người Hoa Sơn phái tuy biết bay
nhưng đều không quen lội nước, mò mãi mò mãi mới khênh được kẻ kia lên
bờ, vô cùng lếch thếch.

Trọng Hoa Tử cùng các đạo trưởng Thanh Huyền phái vẫn ung dung

bước tiếp, ngang qua còn quan tâm hỏi han chưởng môn Hoa Sơn phái, "Từ
chưởng môn, có cần bần đạo giúp gì không?" Rồi không đợi chưởng môn
Hoa Sơn kịp trả lời, lão đã gọi với lên cầu, "Lăng Chi, mau lại đây giúp các
sư đệ Hoa Sơn phái."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.