LONG DUYÊN - TẬP 1 - Trang 127

số ba mươi ba, không tốt cũng chẳng xấu, Lạc Việt nói, hai số ba cộng lại
bằng một số sáu, chính là số cát lợi rồi.

Thanh Huyền là khôi thủ Luận võ Đại hội lần trước, nên nhận được bài

hiệu số một, đứng ngay hàng đầu. Chính điện Luận Võ các không ních nổi
quá nhiều người, chỉ có chưởng môn hoặc trưởng lão các phái được ở trong
điện, còn đám đệ tử đều túm tụm tại khoảnh đất trống bên ngoài, đợi giờ
lành đến, người được triều đình cử tới sẽ nói vài lời, rồi Luận võ Đại hội có
thể bắt đầu.

Chiêu Nguyên đứng trong một góc khuất, cố gắng quan sát bên Thanh

Huyền, đệ tử của bọn họ đa phần đều là thiếu gia danh môn quý tộc, tướng
mạo đường đường cử chỉ bất phàm, nhưng Chiêu Nguyên nhìn đi nhìn lại
vẫn thấy Lạc Lăng Chi là đặc biệt nhất. Lạc Việt và các sư đệ cũng mải
quan sát xung quanh. Lạc Ngô nói, "Đại sư huynh, huynh có cảm thấy Luận
võ Đại hội lần này cứ khang khác so với lần trước không?"

Lạc Vìệt nói, "Khác ư? Đệ và ta đều mới chỉ tham gia Luận võ Đại hội

có một lần, đây là lần thứ hai, chắc chẳng lần nào giống lần nào đấy thôi."

Lạc Ngô lắc đầu, "Không phải, đệ cảm thấy không khí có gì đó rất lạ."

Lạc Tấn cũng nói góp, "Đúng đấy, trước Luận Võ các có nhiều binh lính

thế kia, ăn vận không hề giống đám lính quèn tiểu tốt, đệ nghe nói, chỉ có
thân binh triều đình mới ăn vận như vậy."

Ánh mắt Lạc Việt liền chuyển sang đám binh lính, "Phải chăng hoàng

đế đích thân đến đây? Không thể nào, nghe đồn lão nhân gia đang bệnh
nặng lắm cơ mà, chắc không dậy khỏi long sàng được đâu."

Đỗ Như Uyên chỉ tay về phía một tòa lầu nhỏ bên cạnh Luận Võ các,

"Nhìn hoa văn trên rèm cửa tòa lầu kia kìa. Theo đệ biết, người dùng họa
tiết trang trí hình hoa hải đường, chỉ có An Thuận vương."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.